Liễu Hãn Sanh cũng cả kinh, không nghĩ tới sẽ đụng phải người này, bộ dạng hung thần ác quỷ kia, như muốn lột da uống máu hắn.
Vẻ mặt phẫn nộ dữ tợn, làm hắn không hiểu sao sợ hãi, tay không tự nhiên liền buông lỏng tay.
Úy Ương nhân cơ hội rút tay lại, vội vội vàng vàng vứt bỏ Liễu Hãn Sanh, hướng cái người ánh mắt tức giận kia, lại trầm tĩnh như cũ, cắn răng, lao tới, trước tiên là ôm chặt chân của hắn.
"Tứ thiếu, anh về thật đúng lúc, bây giờ, tôi có thể ở trước mặt anh với hắn, đem chuyện này nói rõ ràng minh bạch.
"
Cô gắt gao ôm hắn, nhìn về phía gương mặt hiện lên khiếp sợ của Liễu Hãn Sơn:
Liễu Hãn Sanh, anh cũng nghe cho kỹ đây, em gả cho doanh trưởng Mộ là cam tâm tình nguyện, không phải hắn ép gả, từ nay về sau, em nguyện cùng hắn sớm sớm chiều chiều, đến khi đầu bạc.
Vì thế, em với anh chỉ có quan hệ bạn học, không hơn.
Đây tuyệt đối là lời nói dối dỗ dành người ta.
Tên gia hỏa trước mắt là tên hỗn đản mà cả đời này cô muốn trốn thoát.
Cái duy nhất không nói dối là, tình cảm của cô với Liễu Hãn Sanh, đích xác chỉ là quan hệ bạn học: Đứa trẻ mười mấy tuổi, đối với tình yêu chỉ là ngu ngơ mờ mịt, nói trắng ra, đó căn bản không phải là tình yêu.
Đời trước, cô ở nước ngoài nhiều năm sau mới nhìn rõ.
Hiện tại, cô càng nhìn thấy rõ ràng.
Mà giờ phút này, cô cần cùng với Liễu Hãn Sanh phân rõ ranh giới, vừa là để bảo toàn bản thân, cũng là bảo toàn hắn.
Liễu Hãn Sanh lộ ra nồng đậm sự thất vọng, không nghĩ tới cô không biết xấu hổ đi ôm Mộ Nhung Trưng, thái độ này thật sự không biết xấu hổ.
"Úy Ương, em có biết xấu hổ hay không?"
Hắn bị tức điên rồi, từ trước tới nay, hắn nhìn cô như trân bảo, cô lại muốn như thế tự hạ thấp mình.
"Em ăn ngay nói thật, sao lại là không biết xấu hổ? Mộ Nhung Trưng mới là người đàn ông em muốn gả, chỉ có người như hắn, mới cho em cuộc sống mà em muốn, giúp đỡ em, còn có mẹ em, giúp em thoát khỏi biển khổ.
Em với anh, chẳng qua chỉ là bạn học, tình bạn có nặng cũng không bằng tình nghĩa vợ chồng, về sau, em muốn đời đời kiếp kiếp theo hắn, làm cặp phu thê dài lâu.
Anh là người ngoài, phiền anh đừng tới đảo loạn cuộc sống của chúng em.
"
Một màn Dỗ dành người này, lời ngon tiếng ngọt từ răng môi toát ra, cô tự cảm thấy da gà rơi đầy đất.
Nhưng mà, vì xoa dịu lửa giận của hắn,