"Đau, đau, đau..
Ai ya, cái tên hỗn đản đáng chết này, xuống tay thật nặng, tai bị hắn nhéo rơi xuống đất luôn rồi.
Úy Ương không nhịn được phát ra một trận kêu thảm, đau đến lông tơ dựng đứng hết cả lên.
Quan trọng là cái ánh mắt nguy hiểm kia, nhìn chằm chằm khiến cô hoảng muốn chạy trốn.
Xong rồi..
Lại bị hắn vạch trần rồi.
" Biết đau, còn dám trêu đùa ta, có ý gì?
Mộ Nhung Trưng buông tai cô ra, đổi lại dùng đôi tay nhéo gương mặt phấn nộn của cô, nhéo đến khi mặt cô biến thành cái mặt heo.
"Không có, tuyệt đối không có.
Trời đất chứng giám, đây tuyệt đối là lời nói thật lòng.
Cô muốn tự cứu lấy cái mặt của mình.
Đau chết được.
Mộ Nhung Trưng, anh đem mặt tôi nhéo hỏng rồi.
Âm thanh đều biến giọng luôn rồi.
" Lời nói thật lòng?
"Đúng, so với vàng còn thật hơn.
" Được, vậy chúng ta động phòng.
Ách, cái gì?
Một trận trời đất quay cuồng, cô một lần nữa bị hắn ném lên giường, người đàn ông này lại đè lên người cô, đôi tay to lớn đang cởi cúc váy của cô.
Đối mặt với tình thế đột ngột này, Úy Ương mặt nhất thời biến sắc, vội vội vàng vàng giữ lấy cái tay cơ hồ to gấp đôi tay cô kia.
"Tứ thiếu..
Tứ thiếu anh là đàn ông, đàn ông thì phải giữ lời.
Người bất tín không chỗ đứng, nghiệp bất tín không hưng, quốc bất tín không yên.
Làm người nhất định phải làm một người có chữ tín.
Anh nói đợi tôi lớn hơn chút mới viên phòng, nói lời giữ lời, chúng ta ngày tháng còn dài, anh vội cái gì?
Lời này, phỏng chừng là câu nói dài nhất mà từ lúc cô gặp hắn đến giờ.
Vốn chỉ là dọa cô, Mộ Nhung Trưng nhìn chằm chằm tay nhỏ như ngọc kia, ở phía sau chậm rãi di chuyển lên, ngắm cô.
" Ai, vật nhỏ, em rốt cuộc tính cái quỷ chủ ý gì?
"Tôi không tính cái quỷ chủ ý gì.
" Em cho ta là kẻ ngốc sao?
Hắn mắt kiếm lạnh lùng nhìn cô, bình tĩnh đến không có nửa phần**.
"Em sợ ta thương tổn Liễu Hãn Sanh, đem ta không nhìn ra sao?
Khụ khụ khụ, tên gia hỏa này, quá khó lừa rồi.
Bất quá, cũng khó trách, ai bảo thái độ cô trước sau thay đổi nhanh như thế.
" Anh muốn nghe lời nói thật sao?
Cô cười theo.
"Nói ra nghe xem.
Nhéo cằm cô, hắn biểu tình lành lạnh, khiến người ta khó mà phán đoán tâm tình của hắn lúc này," Vật nhỏ, em nghe cho rõ đây, em dám trêu đùa ta,