Gần đây, Úy Ương âm thầm quan sát Tư Tiểu Bắc: Đọc sách như ăn cải trắng, lên lớp dường như không nhìn sách, nhưng bất luận thầy cô giảng đến đoạn nào, hắn đều biết, bài tập làm đúng 100%, chữ viết đẹp, trình bày sạch sẽ, đều có thể thành bản mẫu luôn.
Người này nụ cười rất trong trẻo, lời nói thật thân thiết, nhưng, hắn không chủ động thân cận bất kỳ ai.
Hắn đích thực có tính khí tốt, nhẫn nại, hoàn toàn cho em gái hắn.
Đúng, trừ Bé Ngoan, hắn với người khác đều giữ khoảng cách không mặn không nhạt.
Lúc lên lớp, hắn là học sinh không cái gì là không biết; Lúc thể dục, hắn là kiện tướng thể dục thể thao..
Đám học sinh sùng bái hắn, thầy cô thích hắn, mà hắn từ đầu đến cuối giữ thái độ kính trọng, không cùng bất kỳ ai hòa nhập, trước sau lấy loại tư thế dáng ngồi mê người ngồi ở chỗ đó, hoặc là dạy Tư Tiểu Hy học, hoặc là ngắm Tư Tiểu Hy cười huyên náo sau tiết học.
Dần dần, Úy Ương cảm thấy trước kia có thể là bản thân nghĩ quá nhiều, Tư Tiểu Bắc này chính là một người cuồng chiều em gái mà thôi.
Lại nghĩ tớ Bé Ngoan ngày tháng không còn nhiều, cô liền đau lòng theo, đối với Tư Tiểu Bắc dần dần buông xuống cảnh giác.
*
Ngày ngày qua đi, trong ba tuần, cô đã nắm chắc kiến thức học sinh cao trung cần hết trong tay, mấy hôm trước, cô còn đem sách cũ lớp 11 lớp 12 từ giá cũ đào ra, tính tận dụng nghỉ hè, học hết toàn bộ mấy quyển sách đó.
Nếu có thể, cô muốn nhảy lớp trực tiếp tới đại học, không muốn ở cao trung lại lãng phí 2 năm thời gian học, cái này rõ ràng là lãng phí thời gian..
Suy nghĩ này, tới từ Tư Tiểu Bắc.
Tên nhóc này có thể nhảy lớp?
Vì sao cô không thể?
Nếu đổi lại là bản thân trước kia, đương nhiên không dám nghĩ như thế, nhưng cô của hiện tại, trong thân thể vốn chứa linh hồn của một người phụ nữ trưởng thành học lực ưu tú.
Quỹ đạo nhân sinh, cô có thể từng bước từng bước âm thầm thay đổi nó!
Hôm nay là thứ sáu, gần tối, tan học, Úy Ương thu dọn cặp sách xong, cùng Quyền Trân, Hà Hoan từ phòng học đi ra.
"Các cậu đi trước đi! Mình muốn đi chợ cũ tìm sách lớp lớp 12. Còn có mấy quyển chưa tìm được.."
Quyền Trân kinh ngạc hỏi: "Cậu thật sự là muốn thi nhảy lớp à?"
Lúc trước, cô từng nhắc qua, Quyền Trân vốn cho rằng cô chỉ là tùy tiện nói ra.
Hà Hoan hôm nay là lần đầu tiên nghe thấy, kinh ngạc cực kỳ: "Thi nhảy lớp? Bao giờ thế?"
"Đầu tuần tháng 8, mình muốn thi thử nhảy lớp."
Úy Ương cười nhạt, dường như nói đến một chuyện nhỏ không đáng nhắc, lại khiến Hà Hoan với Quyền Trân ngẩn ra nhìn nhau.
"Chỉ là thời gian nghỉ hè chưa đến hai tháng, bà có thể học hết toàn bộ giáo trình của lớp 11 lớp 12.."
Quyền Trân cực kỳ kinh ngạc.
"Chỉ là kế hoạch, có thể không hoàn thành, mình cũng không biết. Các cậu đừng có truyền loạn ra bên ngoài nha.. Trước lúc mình chưa chuẩn bị tốt, mọi người giữ mồm giữ miệng.."
Cô cười, trên môi kéo ra, tỏ vẻ muốn phong ấn miệng, sau đó, đạp xe, vẫy vẫy tay đi xa, tư thái đó tiêu sái cỡ nào chứ.
"Ài, cậu nói Úy Ương lúc trước vì sao giả ngốc?"
Hà Hoan than nhẹ.
Quyền Trân cũng than: "Ai biết được, mình chỉ biết cô ấy càng ngày càng trâu bò, sau này, cô ấy chắc chắn có thể trở thành nhân vật truyền kỳ của lớp 10, khiến mình sùng bái."
Lời này, khiến ánh mắt của Hà Hoan âm thầm lóe sáng.
*
Đường sách cũ.
Úy Ương đào từng nhà từng nhà sách cũ, tuy Mộ Nhung Trưng cho cô tiền, đủ để cô chi tiêu hằng ngày, nhưng, cô vẫn là lựa chọn mua sách cũ, thứ nhất là tiết kiệm tiền, thứ hai là phù hợp với thân phận của bản thân - Cô không muốn để người khác biết bản thân được người bao nuôi.
Um, mấy ngày này cô âm thầm suy xét, bản thân có nên đi kiếm tiền hay không.
Mặc kệ là quan hệ bạn trai bạn gái, hay là vợ chồng, tiêu tiền của mình kiếm được nuôi thân, so với tiêu tiền của đàn ông kiếm ra, phải có tự tin - Có thể là cô quá kiêu ngạo.
"Ông Ba, mấy quyển sách này, cháu lấy ạ.."
Cô tìm thấy sách, muốn trả