Trong gió đêm, cô ta uốn éo mày liễu cong, xoay người vào phòng.
Phòng rất lớn, có một quý phụ đang chiêu đãi một đám khách quý, có nam có nữ, yến tiệc linh đình, toàn là âm thanh khen tặng, tiếng cười nói..
Lén lút, cô ta tới bên cạnh quý phụ, nói một tiếng xin lỗi, kéo người ra khỏi phòng.
"Bà cô ơi, con đây là làm sao thế? Đang yên lành sao lại kéo ta ra ngoài? Sắc mặt còn kém như thế? Ốm rồi?"
Thiếu phụ nhìn cô ta kỳ quái, trên tay cầm một cái quạt nhỏ ưu nhã quạt, từng đợt ám hương tản ra trong bóng đêm lạnh.
Thiếu nữ nhìn bốn phía, xác định không có ai, mới chỉ chỉ góc nghiêng đối diện tầng khách VIP, nói: "Con thấy anh Sở dẫn người vào phòng kia.."
"Ồ, vậy sao?"
Quý phụ nhìn theo hướng đó, bên đó quả nhiên sáng đèn, còn có nhân viên phục vụ đồ ăn đi vào.
"Hẳn là có khách quý nào tới rồi, ta nghe nói Sở Kiêu Dao gần đây cùng với Diêu gia bàn làm ăn. Phòng kia là phòng riêng của hắn, chỉ tiếp đãi khách quý mà hắn coi trọng."
Một hồi, quý phu nhân đè giọng cười, nói: "Ai nha, bà cô nhỏ của tôi ơi, con vẫn là vì trước kia hắn không cho con tổ chức sinh nhật ở đó mà tức giận sao? Con ấy à, nếu thật sự nhìn trúng hắn, thì đừng tính toán chi li với hắn nữa. Con người hắn chính là như thế, không thích nịnh bợ bất kỳ ai, tính khí khó ở có tiếng trong ngành rồi.."
Những chuyện này, cô sao có thể không biết?
Sở Kiêu Dao là người phương nào?
Lúc thiếu niên, dựa vào thành tích thi đứng nhất trung học toàn quốc để xuất ngoại, học thành tài quay về liền trở thành lãnh đạo cao nhất trong Sở Thị, thiếu niên có chí, xuân phong đắc ý..
Nhớ trước đây, người trụ cột Sở Thị qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng: Sở Thị chắc chắn sụp đổ, kết quả, hắn lại nắm trong tay toàn bộ Sở Thị, trong giới thương nhân, hắn chính là một nhân vật truyền kỳ thực thụ, phóng tầm mắt khắp thương trường Hải Tân, ít có người có thể cùng tranh phong.
Nhân vật như thế, tự nhiên mắt cao hơn đỉnh đầu, nhân vật tầm thường sao có thể lọt vào mắt của hắn?
Nhưng vì sao chính là một người đàn ông như thế, sẽ đối với tiểu tiện nhân kia ưu ái như thế.
Thiếu nữ âm thầm nghiến răng, đáy lòng tức đến khó có thể giải tỏa được.
Nương theo ánh đèn hành lang, quý phụ lại liếc cô ta một cái, bất giác đè nén cười: "Được rồi, được rồi, không tức nữa.. Con ấy à, chỉ cần ngoan ngoãn học hành cho tốt, bồi dưỡng bản thân đủ ưu tú, đủ xuất sắc, tới lúc đó nhất định có thể hấp dẫn hắn. Như thế, đợi nghỉ hè rồi, ta liền nghĩ cách để con tới làm thư ký của hắn, để con gần quan được ban lộc, con thấy thế nào.."
Thiếu nữ lại ngắt lời của bà nói, "Phu nhân, con đưa Người qua đây là muốn nói với Người, người hắn dẫn vào, lại không phải là người của Diêu gia gì, cũng không phải khách quý nào khác, mà đứa tiểu tiện nhân nhà Úy gia kia.."
Sắc mặt cô ta trầm xuống, âm thầm nghiến hàm răng, nhìn thấy sắc mặt quý phụ quả nhiên từng chút từng chút kinh ngạc.
"Úy Ương? Con là nói, Sở Kiêu Dao với Úy Ương vào phòng riêng của hắn?"
Ngữ khí rất là kinh ngạc.
"Vâng.."
"Bọn họ sao lại cùng nhau tới?"
"Cái này sao con biết được? Phu nhân, Người không phải luôn phái người giám thị cô ta sao? Ba tuần trước cô ta nghỉ liên tiếp mấy ngày, đi đâu, gặp sai, Người có biết không?"
"Không biết. Ta không cho người đi theo, Mộ Nhung Trưng là nhân vật gì, chống theo dõi mạnh như thế, ta không thể ở trước mặt hắn lộ ra một tơ dấu vết gì."
Thiếu nữ nghĩ chút cũng đúng.
Hai người trầm mặc một lúc, mỗi người đều có tâm tư riêng.
Sau một lúc lâu, thiếu nữ nhìn quý phụ, vẻ mặt bình tĩnh, nói: "Phu nhân, việc đến nước này, Người nếu không trừ khử người đi, đợi cô ta lông cánh đầy đủ rồi, sợ là đến Người cũng sẽ vấp vào.. Nhanh quyết định đi, là thời điểm làm một cái kết rồi.."
Nói đến nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lại lộ ra sự ngoan tuyệt không nên có ở một thiếu nữ quyền quý.
Quý phu nhân quay đầu lại liếc, đôi môi đỏ kiều diễm hơi nhếch, cười nhạt đánh giá, nói: "Bà cô nhỏ, lúc con tàn nhẫn so với ta còn tàn nhẫn hơn a.."
"Khoan dung với người khác, chính là tàn nhẫn với chính mình. Đây là cha dạy cho con.."
Thiếu nữ kéo kéo chiếc áo choàng mỏng trên vai, cử chỉ rất tiên nữ, lời nói đủ sắc nhọn.
Quý phụ dắt tay cô ta, ngắm gương mặt nhỏ tinh tế của cô ta, "Lời của lệnh tôn, rất có đạo lý, được, ta nhớ rồi, quay về ta đi chuẩn