Nae đần người nhìn con chuột trắng mặc comle đứng bằng hai chân trước mặt mình, tự xưng là Nezu, vẫn thao thao bất tuyệt:
"Tôi có thể không truy cứu việc em đột nhập vào nhà tôi, nhưng ít nhất em phải cho tôi biết danh tính để---"
"Chú là chuột thật hả?"
Nezu sựng lại khi bị thiếu nữ đột ngột ngắt lời, đổi lấy một ánh mắt đầy kì dị và tò mò:
"Làm sao mà có thể nói...?"
Người đàn ông tóc vàng gầy yếu đứng cạnh bỗng bật cười:
"Haha cô bé này, Hiệu trưởng là một trong số rất hiếm hoi động vật có Kosei, trí tuệ hơn người--"
4
Nae nheo mắt đánh giá ông ta, trong đầu bật ra một cái tên, giả bộ kinh ngạc mà thốt lên:
"All Might!?"
Ông ấy sững sờ, nếu cô đoán đúng thì biểu tình trên mặt Nezu cũng tương tự thế. Người tóc đen bên kia bị tóc dài che khuất đôi mắt, nên cô không thấy được biểu tình của ông ta.
Sau đó, All Might nở một nụ cười gượng gạo, lắp ba lắp bắp:
"C-cô bé, lầm người rồi..."
"Lầm sao được, rõ ràng là All Might." Nae xoa cằm nghiền ngẫm, mặt không đỏ tim không đập bắt đầu diễn kịch. "Tuy là hình dạng khác so với trên TV, nhưng trực giác của tôi luôn đúng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ánh mắt của cô quét dọc thân thể chỉ còn da bọc xương của ông ấy, sau đó dừng lại ở vị trí dưới ngực trái một chút, như thể nhìn xuyên qua lớp áo thấy được vết sẹo dữ tợn kia.
"Chú bị cái gì tác động làm năng lực suy giảm phải không?"
Thấy All Might giật mình, Nae vẫn bình tĩnh tiếp tục phân tích:
"Bị thương hoặc trúng độc, để đạt thành hậu quả lớn như thế này thì mức độ thiệt hại phải lên đến 67% hoặc hơn nữa. Tôi đoán là vế trước, bởi vì qua đánh giá sơ lược, chú không có tình trạng gì giống như vế sau."
Không để ai kịp phản ứng, ánh mắt Nae chợt trở nên sắc bén, chốt câu cuối cùng:
"Chú có dám lật áo lên không? Chắc chắn sẽ có một vết thương, hoặc sẹo diện tích lớn, phá huỷ bộ vị hiểm yếu của chú..."
All Might biến sắc, cô nhận thấy được ánh mắt đánh giá nghiền ngẫm của người đàn ông tóc đen còn lại, Nezu nhìn chằm chằm vào cô hồi lâu, sau đó thở dài thoả hiệp.
"Làm sao em biết được?"
Cô mỉm cười, nhún vai:
"Kinh nghiệm của người từng trải ấy mà."
Vừa dứt lời, vẻ mặt của ba vị đối diện lại bắt đầu trở nên không đúng. Nae cũng mặc kệ, thảnh thơi nhâm nhi nước cam ngọt lịm được mời.
Mãi một lúc sau, Nezu là người (?) lên tiếng đánh vỡ bầu không khí:
7
"... Thôi được rồi, chúng ta sẽ nói chuyện đó sau. Giờ thì em giới thiệu bản thân một chút đi."
Cô gật đầu, giản lược nói:
"Ừm, tôi là Nakahara Nae, mười bốn tuổi."
"Chỉ thế thôi?" Nezu đành hỏi tiếp khi thấy cô thản nhiên gật đầu, "Tại sao em lại xuất hiện ở đây?"
"Tôi không biết, mở mắt ra đã thấy ở đây rồi." Nae quyết định nói sự thật.
"Xin lỗi về bức tường, tôi không cố ý, chỉ là..., ừm, kosei có chút--"
Cô rất bất đắc dĩ, vừa mở mắt ra đã thấy mình đang rơi tự do, giữa cơn bối rối đã không kịp kiểm soát năng lực, đáp thẳng vào mái nhà của Nezu, dẫn tới đổ sụp một bức tường. Xui cái nữa còn bị ông chủ bắt tại trận, rồi sau đó mới có cảnh cô buồn bực ngồi đây mà bị chất vấn bởi ba vị Anh hùng.
"Thôi không sao, cũng đến lúc phải xây lại mà." Nezu cười thân thiện, không hề tỏ ý trách cứ.
Nae vô cùng cảm kích, vì giờ cô có đồng cắc nào trên người đâu, nếu bị bắt đền tiền thì chỉ có nước ăn cám.
All Might mở lời:
"Gia đình em đâu rồi?"
Nae khẽ nhăn mày, châm chước vài giây rồi mới đáp:
"Tôi từng có một anh trai."
Cô chỉ trả lời một câu ngắn gọn như thế, nhưng cả hai người một chuột ở đây đều để ý trọng điểm là "từng".
2
Ai biết họ nghĩ gì, nhưng cô rất hài lòng khi All Might không