Trước câu nói ngọt ngào, ngập tràn thâm tình của Hoắc Kiến Trương, Túc Kỳ vô cùng cảm động, hai hàng mi cong lấp lánh ngọc nước.
Cô gật đầu mỉm cười rạng rỡ, sau đó sải từng bước chân uyển chuyển trên thảm đỏ rạng ngời.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô, đèn điện nhấp nháy lóe sáng, bắt trọn những khoảnh khắc tuyệt đẹp nhất.
Lễ trao giải MaMo được phát sóng trực tiếp trên khắp các hình thức phương tiện truyền thông.
Túc Kỳ ngồi ở hàng ghế danh dự, cùng các bạn diễn trò chuyện vui vẻ.
Lần lượt những danh hiệu Gương mặt mới, Biên kịch tài năng, Diễn viên phụ được yêu thích nhất,… réo tên.
Chỉ còn hạng mục Nữ diên viên xuất sắc nhất sẽ được trao cúp, Túc Kỳ cũng không mấy hy vọng lắm.
Xung quanh cô còn rất nhiều khuôn mặt tài năng hơn, Túc Kỳ lại tạm ngưng khỏi ngành giải trí hơn một năm trời, lấy đâu giải thưởng.
Hiểu Hương Hương ngồi bên cạnh Túc Kỳ, kéo vai cô nói thầm:
- Bộ phim lần trước em đóng đạt rating rất cao.
Chắc chắn giải thưởng lần này sẽ thuộc về em!
- Ấy! Em không hy vọng đâu nhé!
Nghe Hiểu Hương Hương dự đoán, Túc Kỳ giật nảy mình, lắc đầu nguầy nguậy.
Đàn chị ngồi ngay bên cạnh, được mệnh danh bá chủ trong giới diễn xuất, Túc Kỳ còn phải học hỏi thật nhiều.
Chờ tới khi người dẫn chương trình bắt đầu hô lớn tên diễn viên thắng giải, Hiểu Hương Hương nhẹ nhàng vỗ lên tay Túc Kỳ, vẫn đanh thép khẳng định chắc chắn:
- Cá cược không? Chắc chắn là em!
- Hạng mục nữ diễn viên xuất sắc nhất năm 2021 thuộc về diễn viên… Vương Túc Kỳ!
Ngay khi tên cô được xướng lên, Túc Kỳ há hốc miệng chết sững, không dám tin vào những gì chính tai mình đang nghe thấy.
Hiểu Hương Hương che miệng cười, ra hiệu cho cô đứng lên nhận giải, còn tiện tay giơ một ngón cái khen ngợi nữa.
Cơ thể Túc Kỳ nhẹ bẫng, run run bước lên bục cao nhận cúp trong tiếng hò reo của những người hâm mộ.
Khi chiếc cúp quyền lực đã nằm gọn trong tay, trái tim cô đập càng mạnh hơn.
Trước vài trăm vị khách có mặt tại trường quay lúc này, Túc Kỳ cảm thấy bản thân mình thật nhỏ bé.
Cô nghẹn ngào nói lời cảm ơn, đôi mắt sâu thăm thẳm vẫn liên tục đảo quanh, tìm kiếm một thứ gì đó.
Chỉ tới khi bắt gặp bóng dáng lãnh khốc của người đàn ông cô yêu đang lặng lẽ ngồi ở hàng ghế khán giả, mỉm cười nhìn Túc Kỳ đầy yêu thương, nước mắt cô tự động rơi ướt gò má.
Thành công trong sự nghiệp sau bao năm nỗ lực, thành công cảm hóa kẻ thù không đội trời chung trở thành người mình yêu, đây có lẽ chính là món quà cao quý nhất mà ông trời ban tặng cho Túc Kỳ.
Tử San, em có trông thấy không? Chị gái của em sống tốt như thế nào, hạnh phúc ra làm sao? Sống cả cho em, cả cho cuộc đời dở dang của em nữa!
…
- Kể từ sau khi trở về nước, tung tích của Khương Vĩ Thành vẫn luôn là một ẩn số nhỉ?
Hoắc Kiến Trương ngồi trên bàn ăn, đang cẩn thận bóc thịt cua hoàng đế đặt vào bát cho Túc Kỳ, lẩm bẩm hỏi Hứa Vũ Lăng và Quảng Doanh.
Hai người họ nằm dài trên ghế, chân gác vào mặt nhau, gật gù tán thành.
Sau khi kiểm tra USB được moi từ trong dạ dày gã sát thủ kia, dữ liệu thu về chỉ là địa chỉ nhà riêng của Khương Vĩ Thành.
Khi người của Hoắc Kiến Trương tới nơi, anh ta đã dọn đi từ lâu, biệt thự trống rỗng, gần như không còn sót lại bất kì sự tồn tại nào khác ngoài vài con gà gầy tong teo.
Khương Vĩ Thành hoàn toàn biến mất