[ ABO ] Từ O biến A sau ta chỉ nghĩ ăn cơm mềm
Chương 5
Tác giả: Thanh Chi Lệnh
Im lặng, im lặng.
Dung Huy nhìn cảnh tượng trước mắt mặt dại ra, vẻ mặt mờ mịt.
Là ảo giác sao? Là ảo giác là ảo giác.....!
Nếu không tại sao cậu nhìn thấy Lục ca ca mới vừa rồi còn rất đáng yêu dịu dàng, giờ biến thành một người cuồng bạo lực, vui sướng đánh tên Alpha kia bầm dập không ngừng tay?!
Đúng vậy, là đánh trong vui sướng.
Nhìn đôi môi anh cong lên.
Nhìn 2 mắt anh tỏa sáng.
Nhìn đến gương mặt phiếm hồng của anh.
Dù ai nhìn thấy cảnh này ai cũng cảm nhận được sự vui sướng khi đánh người, đúng là thật sự vui sướng, đánh đến sảng khoái không dừng tay.
A, Lục ca ca dịu dàng của cậu mất rồi.
Lục Ngộ Thanh phục hồi tinh thần, cả người cứng đờ khóe môi hạ xuống, trong nháy mắt cơn cuồng phong trong anh lặng xuống, mặt anh trắng bệch không dám quay đầu lại.
Anh cứng đờ rụt tay lại, nâng chân lên.
Alpha dưới chân nhanh chóng nhịn đau bò dậy, chạy đến trốn vào đám người của Tiểu Tinh Tú, cảm động rớt nước mắt: " Cảm ơn.....cảm ơn các người đến cứu tôi.
"
Tiểu Tinh Tú: "......!"
" Anh nói, vừa nãy anh bị ma nhập em có tin không? " Lục Ngộ Thanh miễn cưỡng mở miệng, nở một nụ cười tươi nhưng nhìn giống đang khóc hơn.
Omega mềm mại....Omega thơm tho, Bé dễ thương của anh mới gặp nhau hai tiếng liền phải chia lìa từ đây sao? Thế giới này thật tàn nhẫn vô nhân đạo, nếu biết sớm muộn cũng phải buông tay, ngay từ đầu đừng để anh biết đến người ấy chứ.
Sớm hay muộn cũng vụt mất người kia, vì sao lại cho anh gặp được Omega đáng yêu đến vậy?
Ông trời ơi, ông không có lương tâm!
Người nào đó đã quên, là đứa nào không biết xấu hổ giả bộ nhu nhược để rồi chịu tình cảnh này.
Cái này gọi là mệnh trời đã định, kỳ thật nhân vi.
" Con ma nhập vào người Lục ca ca....!Là một con ma Alpha bạo lực hả? " Sau một lúc lâu, Dung Huy mới nhỏ giọng nói.
Bạo lực.....!Bạo lực....!Bạo lực......!
Bé dễ thương nói anh bạo lực.....!
Lục Ngộ Thanh áp xuống đống máu ở cổ họng chuẩn bị phun ra, cũng không quên kiên cường mà nói: " Đúng vậy, con ma đó thật xấu, cố tình hủy hình tượng của anh, hắn ta muốn hại anh.
"
Tuy rằng suýt hộc mấu nhưng vẫn không thể không lấy cớ nói tiếp.
Ai bảo anh còn muốn làm bạn bè của bé dễ thương chứ.
Bé dễ thương là một Omega sẽ không thích một tên cuồng bạo lực.
" Kia, tên đó sẽ còn nhập vào nữa hả? " Dung Huy cẩn thận xem xét anh.
Lục Ngộ Thanh không biết anh sẽ lại gặp tình huống này bao nhiêu lần nữa, chỉ có thể bảo thủ nói: " Cái này...!Anh nói không được.
"
Dung Huy vẻ mặt chân thành, làm bộ tin: " À...!! "
Hai người một người giả bộ diễn, người kia không phá bỏ cái mặt nạ kia lừa mình giả bộ kia là sự thật.
Hai người tự mình hiểu rõ không cần nói ra, tiếp tục cầm kịch bản mà diễn.
" Các.....các vị.....!Thật ra tôi không phải muốn quấy rầy mọi người liếc mắt đưa tình đâu, nhưng tôi....tôi thật sự.....!Không thể chịu đựng nổi, ai có thể....đưa tôi đi bệnh viện đi.....!"
Người nào đó giọng nói suy yếu bất lực vô cùng đáng thương vang lên.
Mọi người lúc này mới để ý đến Alpha vừa bị đánh một trận tơi bời, Alpha đó ôm bụng gian nan cười rồi ngã xuống, cuối cùng để lại một câu: " Nếu tôi chết, nhớ đốt cho tôi một câu: Kiếp sau......đừng bao giờ đi sai nhà WC nữa!"
Mọi người: "......"
Sau đó người kia được đưa vào bệnh viện, trải qua kiểm tra phát hiện người này sau khi uống rượu liền tiến vào kỳ mẫn cảm, không thể khống chế được tin tức tố, sau khi bị đánh một trận ngược lại xuất hiện khả năng khống chế tin tức tố.
Lục Ngộ Thanh từ nhỏ luyện tập ra bản lĩnh đánh người, đánh người chỉ đánh cho đau chứ không làm tổn thương đến thân thể, cho nên Alpha xui xẻo kia trừ bỏ việc thân thể đau nhức thì không có quá nhiều tổn thương, mà đây cũng chính là hậu quả mà hắn ta nên gánh vác, hắn tự nói là mình mắt mù đáng chịu.
Xử lý xong các loại giấy tờ nhập viện, Lục Ngộ Thanh cảm giác mình phải bị tuyên án tử hình, lưu luyến nhìn Dung Huy, chỉ cảm thấy nhìn bao nhiêu cũng không đủ.
" Hmm...!Em phải về nhà sao?? " Anh do dự mà hỏi.
Bé dễ thương nhất định đã phát việc gương mặt thật của anh, đúng vậy.
Anh chỉ là một tên ngu si đần độn tứ chi phát triển còn là tên cuồng bạo lực, bé dễ thương không thể nào nguyện ý cùng với anh làm bạn bè đâu.
Chỉ có đám Alpha giống anh mới đồng ý làm bạn với anh, chứ không ai muốn cùng một Omega dị loại làm bạn bè đâu!
" Đúng vậy nha, trời đã tối rồi không về người nhà em sẽ lo lắng.
" Dung Huy ngoan ngoãn nói.
" À.
" Lục Ngộ Thanh mặt không cảm xúc, nội tâm đang khóc lóc dữ dội.
Ai ngờ việc không như anh nghĩ, Dung Huy yên lặng móc điện thoại ra, " Lục ca ca, muốn thêm WeChat chứ? "
" Muốn! "
Cái gì mà nhiều mây chuyển tình, cái gì mà liễu ám hoa minh, thôi thì nghe Lục Ngộ Thanh cùng mọi người giảng bài [[ Chuyện xưa về một số WeChat ]].
Nhìn anh không che giấu được trên mặt ý cười, cứ ngốc ngốc mà đi mất, Dung Huy cũng mỉm cười, trong mắt lập lòe ánh sáng.
Tiểu Tinh Tú vỗ vai cậu một cái, "Haizzzz, mày sẽ không phải thật sự muốn cùng Omega bạo lực nào kết bạn chứ?" Vẻ mặt của cậu cũng ngữ điệu nói ra một lời khó nói nha.
Mới vừa nãy, cậu rốt cuộc nhớ lại tên Lục Ngộ Thanh kia là ai, lần trước cậu đã nhìn thấy CMND của anh ta.
Xác thật là Omega không sai.
Nhưng vấn đề ở chỗ, lần trước đối phương ăn mặc *yakuza, hôm nay thế nào lại mặc thành một con cừu non? Rõ ràng là có ý đồ nha.!
*yakuza: nói đơn giản mà mặc như xã hội đen, giang hồ các kiểu đó.
Bạn tốt của cậu chắc chắn là bị lừa rồi!
Hơn nữa.....hơn nữa nếu người kia và Dung Huy làm bạn bè, lỡ xảy ra mâu thuẫn giữa mình với Dung Huy, anh ta sẽ đánh mình sao?
Tiểu Tinh Tú rùng mình.
Dung Huy chớp chớp mắt, giống như một tên ngốc đã bị tình bạn che mờ mắt: " Lục ca ca đã nói, anh ấy không phải.
Mày đừng nói ảnh bạo lực.
"
Tiểu Tinh Tú: ".....Mày thật sự tin chuyện ma quỷ kia? Rõ ràng là lừa gạt mày đó! "
Dung Huy không vui nói: " Mày đừng nói bậy, anh ấy không gạt tao đâu! "
Tiểu Tinh Tú: ".......!"
Cậu duỗi tay sờ cái trán của Dung Huy, không phát sốt nha.
Quả nhiên là do chưa tỉnh rượu, nếu không sao lại tin chuyện ma quỷ nhập thân này.
Cậu kiên quyết không muốn tin bạn tốt của mình chính là tên não tàn.
Mọi người đều nói vật họp theo loài, người phân theo nhóm, bạn tốt của cậu là tên não tàn, vậy chẳng phải cậu cũng là tên não tàn sao?
Cậu ngữ điệu bi thương, thống khổ nói: " Tao nghĩ mày nên đi khoa thần kinh khám một chút, có bệnh thì trị, đừng sợ thầy mà giấu bệnh.
"
Dung Huy: "......"
Đêm đó, ở thành phố thượng lưu A phát sinh vài chuyện lớn.
Đầu tiên là đứa nhỏ của Lộ gia quay đầu là bờ, từ bỏ không theo ước mơ âm nhac nữa, cũng giải cứu những người sắp điếc tai tới nơi của Lộ gia.
Tiếp đó là Vân gia, đứa nhỏ luôn trầm mê nghiên cứu là Vân Thôn quyết tâm đi mổ mắt tích cực nghe lời, năm sau dự định tìm người kết hôn.
"
Cậu ta nói: " Chỉ cần đối tượng kết hôn không châm chọc con, tuyệt đối không châm chọc con! Con chỉ có một yêu cầu này thôi.
"
Còn có Hoàng gia, đêm đó có 2 tên ngốc về nhà trộm sổ