[ABO] Từ O biến A sau ta chỉ nghĩ ăn cơm mềm
Chương 6
Tác giả: Thanh Chi Lệnh
Cuối tuần nên ở rạp chiếu phim rất đông, ở đại sảnh người mua vé vô cùng đông chen chúc nhau, nhưng cũng không thể ngăn cản Dung Huy và Lục Ngộ Thanh liếc mắt một cái đã thấy người kia.
Không quan tâm là người kia mặc gì dù là bộ áo xanh lam có Cậu Bé Bọt Biển rong chơi dưới đại dương hay là màu vàng có con ốc sên cao quý trong phòng Patrick Star, ở một một đám người ăn mặc thời trang bước ra, 2 người ấy y như rằng nhìn một thoáng thôi sẽ liền thấy ngay đối phương không cần biết ở đâu.
Cậu bé bọt biển đâyyy!
Con ốc sên của Patrick Star đây!!!
Đây là Patrick Star!!! Màu hồng í nha!
Xác định được mục tiêu, là đúng người không sao.
" Lục ca ca, anh mặc áo Cậu Bé Bọt Biển thật đẹp! " Dung Huy không tiếc một lời khen nói, cặp mắt sáng lấp lánh cực kỳ có sức thuyết phục.
" Dung Dung Patrick Star cũng rất đáng yêu....." Lục Ngộ Thanh cười nói.
Vì thế anh cảm thấy hôm nay mặc cái này không khó chịu lắm.
Anh xoay xoay nhìn ngó nói: " Em nói xem bộ đồ này của chúng ta có giống trang phục tình nhân không? "
Dung Huy hai má đỏ lên, rũ mắt không dám nhìn Lục Ngộ Thanh, giọng nói mềm mại vô tội vạ, " Đâu có, Cậu Bé Bọt Biển với Patrick Star là bạn bè không phải người yêu, cái này nhiều lắm là trang phục tình huynh đệ thôi phải không? "
" Xã hội chủ nghĩa tình huynh đệ còn có loại huynh đệ như chúng ta? " Lục Ngộ Thanh cố ý nói.
Dung Huy che mặt, người này......!
Người này, sao phải hiểu nhiều như vậy?
Cậu cuống quít nói: " Lục ca ca anh đi mua vé đi, em sẽ đi mua nước uống cùng bắp rang.
" nói xong lập tức chạy mất.
Lục Ngộ Thanh nhìn bóng dáng của cậu ngây ngô cười nửa ngày, mới nhớ tới việc mua vé, vội vàng chạy như bay đến chỗ mua.
" Tôi muốn mua 2 vé xem phim.
" Trước nay Lục Ngộ Thanh không đi xem phim ở rạp bao giờ, căn bản anh không biết phải mua vé như thế nào, chỉ đành hỏi nhân viên công tác.
" Quý khách muốn mua vé của phim nào, và vào thời gian nào chiếu?" Nhân viên công tác hỏi.
Lục Ngộ Thanh gõ bàn hấp tấp nói: "Hiện tại vé phim gì? "
" < < Mị Chi Dạ >>, >, còn có > đều sắp chiếu, không biết quý khách muốn mua vé nào? " Nhân viên công tác tận tâm tận lực nói.
Lục Ngộ Thanh nhìn tên của mấy bộ phim, sau đó cảm thấy ngốc, không xong anh chỉ lo mua quần áo thế mà quên trước tiên phải làm bài tập này! Mấy phim này, phim nào phim kinh dị?
Lục Ngộ Thanh người có kiến thức về phim ảnh vô cùng hạn hẹp, hiện tại không có gì có thể giúp anh, trán bắt đầy toát mồ hôi lạnh.
Cố tình lúc này anh còn nghe được giọng của Dung Huy từ đằng sau, " Lục ca ca, anh muốn vé phim xong chưa?"
" Xong ngay đây!"
Anh chỉ vào một bức ảnh tuyên truyền:
" Cho tôi 2 vé >, hàng ghế phía sau."
Hàng ghế phía sau có thể giúp người ta làm một số việc không thể miêu tả, hiển nhiên nhân viên công tác này cũng hiểu điều đó nha.
Lúc đem vé đưa Lục Ngộ Thanh còn không quên đỏ mặt nhắc nhở, "Quý khách, rạp chiếu phim có tia hồng ngoại theo dõi, cho dù là màn đêm cũng có thể nhìn đến đó nha! "
Lục Ngộ Thanh: “……”
Anh tức giận đem tiền đưa rồi lấy vé.
Xấu xa! Anh sao có thể làm việc không thể miêu tả với bé dễ thương của anh chứ! Bộ anh không phải người sao?!
Xem anh là cái loại một lời không hợp liền chiếm tiện nghi con nhà người ta sao?
Đương nhiên cơn phẫn nộ này đơn giản là thẹn quá hóa giận thôi, chỉ có anh biết.
Hai người đi vào rạp chiếu phim, quả nhiên là hàng ghế phía sau, tắt đèn đi xung quanh là một mảnh đen tối.
Thị giác không còn quá nhiều tác dụng, thính giác ngược lại vô cùng rõ ràng.
Dung Huy cảm nhận được có người hô hấp bên tai mình, làm gương mặt cậu nhịn không được có một trận tê dại.
"Dung Dung, vì sao chúng ta ngồi cái ghế nhìn giống ghế sofa như vậy? Cách nhau còn rất gần nữa?" Lục Ngộ Thanh giọng nói nghi hoặc vang lên bên tai.
Dung Huy tới gần Lục Ngộ Thanh, tai bên kia cũng đỏ ửng bắt đầu lan đến mặt.
Cậu trong lòng khó hiểu, Lục ca ca là ngây thơ thật hay giả vờ vậy? Cậu nhất thời không thể nhìn ra.
"Do Lục ca ca mua vé tình nhân đó....." Cậu nhỏ giọng trả lời.
Lục Ngộ Thanh bất ngờ, ngữ điệu kéo dài, " À.......!Là vé, tình, nhân!"
Không khí trở nên ái muội.
Lục Ngộ Thanh đương nhiên biết vé tình nhân là cái gì, không ăn qua thịt heo cũng thấy heo chạy, nhưng đây là lần đầu tiên thấy và thử nghiệm nha, nên nó khá là mới lạ với anh.
Lúc bhân viên kiểm vé, Dung Huy mới biết Lục Ngộ Thanh mua vé phim gì, mày nhíu lại cảm thấy nghi hoặc.
Không phải nên mua > sao? > là phim gì? Dung Huy đương nhiên không phải tự nhiên mà cậu nói thích phim kinh dị, cậu biết ở rạp có chiếu nên mới nói như vậy.
Hơn nữa > phim này có chút quan hệ với cậu.
Tiểu Tinh Tú người như tên, bởi vì mẹ là một ảnh hậu của làng điện ảnh, nên cậu có tí ảnh hưởng từ nhỏ có tiếp xúc với ngành sản xuất phim ảnh, trở thành một ngôi sao nhí, rảnh rỗi liền chụp hoặc đóng một ít phim, cho tới khi lên đại học, rốt cuộc có thể diễn vai chính.
Mà bộ > là Tiểu Tinh Tú diễn vai chính, Dung Huy còn cổ động các kiểu chỉ là chưa xem qua, bất quá cậu hưởng ứng không tệ, cho nên hiện tại mới đến xem thử.
Kết quả Lục ca ca tại sao không mua > mà mua phim kia?
“Lục ca ca, chúng ta chuẩn bị xem chính là phim kinh dị hả?”
Lục Ngộ Thanh chột dạ, nhưng anh nghĩ đến phim này có chữ quỷ nên chắc là có quỷ, " Đúng vậy, em không thích sao? Hay anh đi mua lần nữa?"
" Không cần phải như vậy đâu, xem cái này cũng tốt " Dung Huy giữ chặt tay anh.
Hai người bỗng nhiên ngẩn ra, cảm giác da thịt động chạm làm nhiệt độ trên mặt của 2 người tăng lên, sau đó ai cũng không muốn buông tay, Lục Ngộ Thanh giả bộ như không có việc gì mà ngồi xuống, làm bộ làm tịch nói: " Ừ, xem cái này cũng tốt, nó khá xung đẹp."
Dung Huy đỏ mặt ánh mắt mơ hồ nói: "Ừ, đẹp! "
Hai người căn bản không biết nội dung phim, ai nấy đều nói hươu nói vượn.
Phim bắt đầu, hình ảnh nữ chính Beta mua lễ vật chuẩn bị đưa cho chồng Omega của mình, kết quả ở phòng ngủ mơ hồ ngửi thấy tin tức tố của một Alpha xa lạ.
Từng xem vô số phim ảnh Dung Huy vô cùng bình tĩnh, " Ngoại tình, không phải phim kinh dị là phim liên quan đến tình cảm gia đình.
" Phim truyền hình luôn có những tình tiết kinh điển như vậy nên không hoảng hốt.
Lục