Thôi Giác trợn mắt há mồm nhìn Diêm Vương điện hạ rời đi với yêu quái áo đen.
Hắn ngồi trên ghế văn phòng, cấp tốc lấy điện thoại di động ra, mở ra một nhóm chat là "Toàn thể giai cấp vô sản địa phủ đoàn kết đánh bại tư bản" lạch cạch bắt đầu gõ chữ.
Ngoại trừ Minh Giới Hy Lạp tự kỷ đến mức ngay cả tài khoản mạng xã hội cũng không có, nhân viên trên toàn thế giới đều sẽ mở một nhóm trò chuyện chửi bới ông chủ.
Trong nhóm này có Tứ Đại Phán Quan, Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Mạnh Bà...!Đều ở đây cả, chỉ có Diêm Vương không trong đây.
Có một số việc không thích hợp nói trong nhóm làm việc địa phủ thì bọn họ đều thoải mái nói ở đây.
Thôi Giác: Tin lớn, tin lớn! Hôm nay có một yêu quái đến chỗ tôi ứng tuyển, vừa vặn đúng lúc Diêm Vương điện hạ đến khách sạn tuần tra, thế mà lại nhìn trúng yêu quái kia! Ngài ý đã nói chỉ cần yêu quái đó nói một câu, Diêm Vương điện hạ sẽ cho cậu ta một nghìn đồng.
Trời ạ, đây là Diêm Vương điện hạ yêu tiền vắt cổ chày ra nước sao? Đây không phải tình yêu thì là gì? Bây giờ tay gõ chữ của tôi còn run đây."
Ngụy Chinh: Có thể làm cho Diêm Vương điện hạ vung nghìn vàng, vậy xem ra đúng là tình yêu đích thực.
Chung Quỳ: Sau Lão Hắc Lão Bạch, Diêm Vương lão đại chúng ta cũng muốn thoát chó độc thân?
Lục Chi Đạo: Trọng điểm của tôi là Diêm Vương điện hạ theo đuổi người khác lại lấy tiền đập sao? Giải quyết tất cả mọi thứ bằng tiền, không xứng đáng với tình yêu lắm đâu.
Mạnh Bà: Thấy ngọt phết nhỉ.
Yêu quái kia trông như thế nào? Vậy mà có thể làm cho Diêm Vương điện hạ để ý, có phải rất đẹp hay không? Đàn ông hay phụ nữ?
Thôi Giác: A, cái này tôi cũng không biết.
Cả người yêu quái kia quấn áo choàng đen, từ lúc vào cửa đến khi rời đi cũng không nói một câu, ngay cả giới tính tôi cũng không nhìn ra, không biết làm sao mà Diêm Vương điện hạ đã coi trọng.
Mạnh Bà:??? Diêm Vương điện hạ coi trọng cái áo choàng đen kia sao?
Thôi Giác: Đúng rồi! Tôi nhớ rồi! Không phải Diêm Vương điện hạ nói cho cậu ta một nghìn đồng, là miễn một nghìn đồng tiền thuê nhà, hẳn là bọn họ đã sớm quen biết.
Lão Hắc Lão Bạch có ở đây không? Chắc yêu quái kia là thành viên trong chung cư Yên Lạc các cậu, hai người cũng ở chung cư đó, có biết là ai hay không? Có dưa gì nói cho chúng tôi đi @Phạm Vô Cứu @Tạ Tất An.
Tạ Tất An: Yêu quái mặc áo choàng đen thì không.
Phạm Vô Cứu: Ngược lại có một Tử Thần phương Tây.
Tất cả các thành viên:???
Khá lắm, là một mối tình xuyên quốc gia.
Mạnh Bà: Đông tây kết hợp, magic nhờ, tôi sẽ bắt đầu viết đồng nghiệp văn.
Lục Chi Đạo: Mạnh cô nương là phụ nữ tài ba, sau khi viết xong nhất định phải gửi cho chúng tôi xem.
Diêm La không nghĩ tới một đám thuộc hạ của anh có thể não bổ như vậy, đã sắp xếp xong đồng nghiệp văn cho anh và Tử Thần.
Đến giờ ngay cả Tử Thần trông như thế nào anh cũng chưa thấy qua, trao đổi cũng không có mấy câu, không đến mức nói được vài câu mà tim đã đập thình thịch, cái này không khỏi quá không nói lý lẽ.
Chỉ là anh hiểu lầm Thanatos, coi Tử Thần sợ xã hội là ngạo mạn, còn liên tiếp thả âm nhạc tra tấn lỗ tai nhau mấy ngày, chỉ sợ để lại ở chỗ Tử Thần một ấn tượng có gu âm nhạc kỳ lạ mà không để ý đến bạn cùng phòng.
Quốc gia rộng lớn mênh mông các nghi lễ, lần này đúng là anh thất lễ, nên bồi tội.
Trực tiếp miễn tiền thuê nhà không phải ai cũng có thể, bấy giờ chỉ tìm cái cớ như vậy, không chỉ xoay chuyển ấn tượng, mà còn giúp Tử Thần cải thiện nỗi sợ hãi xã hội.
Cũng không thể ở dưới cùng một mái hiên vẫn không nói lời nào, lãng phí cơ hội giao tiếp tốt như vậy.
Diêm La vẫn chưa từ bỏ ý định.
Thanatos không hiểu trong lòng Diêm La đang suy nghĩ quanh co, nhưng Diêm La đưa ra một điều kiện làm việc rất tốt, bất luận kẻ nào cũng sẽ cảm thấy đây là chuyện tốt bánh rơi từ trên trời xuống.
Mặc dù nội dung công việc này cũng không dễ dàng với Thanatos, nhưng cậu biết đây là vấn đề của mình, không phải vấn đề của Diêm La.
Thần phương Đông vẫn rất thân thiện, biết cậu quẫn bách thì ném ra một cành ô liu như vậy.
Cậu muốn nói một tiếng cảm ơn, lời đến bên miệng, nhưng không mở miệng được.
Quả nhiên việc này vẫn là rất khó với cậu.
Vào giữa tháng 9, mặt trời nóng dữ dội, nhiệt độ lên đến 35°C, người đi bộ trên đường che ô, phàn nàn về thời tiết nóng.
Cầm áo khoác che lên đỉnh đầu chắn mặt trời, dùng áo choàng đen bọc kín toàn thân chỉ có một mình Thanatos.
Diêm La mặc một chiếc áo thun và quần jeans bình thường, dáng người thon dài, dáng vẻ nổi bật, kết hợp với Thanatos rất hút mắt.
Người trước giống Thần, người sau giống thần kinh.
Tử Thần và Diêm Vương đều thuộc về sinh vật âm phủ, loại thời tiết này đối với bọn họ không có lực sát thương.
Tác dụng của áo choàng đen cũng không phải chắn mặt trời, chỉ ngăn cách ánh mắt dò xét bên ngoài.
Mặc dù loại trang phục kỳ dị này cũng sẽ thu hút rất nhiều ánh mắt,l nhưng ít nhất vẫn có một sự an ủi tâm lý, bọn họ không nhìn thấy cậu dưới lớp áo choàng.
Thanatos đi dọc theo đường lớn, chuẩn bị băng qua vỉa hè để trở về căn hộ.
"Cậu muốn trở về à?" Diêm La nhìn ra ý định của cậu.
Thanatos gật đầu.
Diêm La hỏi: "Cậu biết đường hả?"
Thanatos vẫn gật đầu.
Thanatos rất xa lạ với tình hình đường xá ở Hoa Hạ, nhưng trí nhớ của cậu rất mạnh, hôm nay đi bộ đến khách sạn Yên Lạc cũng hoàn toàn dựa vào bản đồ chỉ dẫn.
Đi qua cung đường này một lần, cậu sẽ nhớ.
Hỏi đường là không có khả năng hỏi, đi taxi hoặc chen chúc trên tàu điện ngầm và xe buýt đông đúc còn không bằng giết cậu.
Thật ra Thanatos có một đôi cánh, có thể bay rất nhanh, nhưng có quá nhiều người ở đây, không thích hợp cho cậu mở rộng hai cánh.
"Chỗ này cách chung cư Yên Lạc vài cây, cậu đi như vậy sẽ mất rất lâu." Diêm La nhìn đường phố xe cộ ùn ùn, "Tôi cũng muốn về, ngồi xe của tôi đi."
Thanatos suy nghĩ một chút, không từ chối.
Dù sao muốn trở về mà nói, đi một đường sẽ nhận lại càng nhiều sự chú ý hơn, không bằng chỉ tiếp xúc với Diêm La.
"Cậu chờ ở đây, tôi lái xe tới." Diêm La nói.
Thanatos gật đầu, đưa mắt nhìn Diêm La rời đi.
Trang phục của cậu quá kỳ lạ, mọi người đi qua đều nhìn cậu một cái sau đó mới thu hồi tầm mắt.
Thanatos im lặng chờ ở đường, một bước cũng không xê dịch đi xa.
Bên kia đường có mấy nhân vật anime ăn mặc coser, trong đó một người cũng mặc áo choàng đen giống cậu, trong tay còn cầm một cái lưỡi hái nhựa.
Hắn nhìn thấy Thanatos thì nhiệt tình hỏi, "Hí anh em, cậu cũng đi festival hả? Cậu cosplay Tử Thần phải không? Vậy đạo cụ của cậu không đủ rồi, còn thiếu một cái lưỡi hái.
Nhìn của tôi này, vung tới xua đi là uy phong, cậu cũng nên chuẩn bị một cái đi."
Thanatos: "..."
Lưỡi hái của cậu vung lên thì thật sự có thể chết người.
Cậu không nói gì, mấy coser đi ngang qua kia tự thấy mất hứng thú, cũng đi xa, hồn nhiên không biết bọn họ vừa lướt qua Tử Thần chân chính.
"Bíp bíp——"
Một chiếc Hồng Kỳ bấm còi xe chạy tới, Diêm La hạ cửa sổ xe xuống, ý bảo Thanatos lên xe.
Thiết lập của Diêm Vương rất chắc chắn, ngay cả xe cũng là đồ sản xuất trong nước.
Thanatos không lên ghế lái phụ, cậu mở cửa sau ngồi ở ghế dài.
Rất có khoảng cách an toàn.
Diêm La đi một đoạn, nhìn Tử Thần mặc áo choàng đen qua gương chiếu hậu, bỗng nhiên hỏi: "Cậu ăn cơm chưa?"
Tử Thần lắc đầu.
Mặc dù biết nói một câu là có thể miễn một nghìn đồng tiền thuê nhà, nhưng có thể dùng gật đầu lắc đầu trả lời, Thanatos vẫn theo bản năng không nói lời nào.
Thanatos đâu chỉ là không ăn bữa này, một tháng nay cậu cũng không ăn.
Tiền thuê nhà sắp không trả nổi, lấy đâu ra tiền thừa ăn cơm, dù sao cũng sẽ không chết đói.
Trước kia ở Hy Lạp, cậu cũng không quan trọng vấn đề ăn uống lắm.
Đã sớm nói, chúng thần Minh Giới không có loại dục vọng thế tục này.
Diêm La không tiếng động thở dài.
Đáng thương, quá đáng thương.
Điều gì có thể để cho một người sợ xã hội đi ứng tuyển làm bồi bàn? Là do nghèo.
Diêm La để ý thấy Tử Thần nghèo, lại nghĩ đến một tháng qua Tử Thần chưa từng ra cửa cũng chưa từng gọi đồ ăn, chưa từng ăn bất cứ thứ gì, đó là không muốn ăn á? Là nghèo đến nỗi không đủ tiền ăn.
Diêm La có chút không nhìn nổi.
Thế mà dưới mí mắt anh còn có thần không ăn nổi cơm, huống chi đây còn là bạn cùng phòng của anh.
Diêm Vương bị trái tim đồng tình quấy nhiễu, xoay vô lăng, lái vào một con phố ẩm thực: "Dẫn cậu đi ăn cơm, tôi mời khách."
Thanatos lắc đầu và muốn từ chối.
Cậu rất ngại để Diêm La trả phí, thầm nghĩ nhanh chóng về nhà.
"Không muốn ăn chỗ này sao? Được, đổi chỗ khác." Diêm La quay đầu chọn nhà hàng đắt hơn.
Thanatos: "..."
Thôi được rồi, cậu bỏ cuộc.
Diêm La không chọn nhà hàng Yên Lạc mà chọn một nhà hàng do con người mở, có một chút hương vị khác.
"Đồ ăn ở đây không tệ, tôi đã ăn mấy lần." Diêm La lấy một