Gió đêm nhẹ nhàng thổi bay mái tóc bạc của chàng trai, lửa trại đùng đùng bốc lên, tốc độ sao băng rơi xuống như chậm lại trong khoảnh khắc đó.
Thanatos nhắm mắt lại, hàng mi dài run rẩy như con bướm bạc vỗ cánh, tiết lộ sự khẩn trương chờ mong trong lòng.
Diêm La nhếch khóe môi, tiến lại gần, hơi cúi đầu hôn cánh môi đỏ tươi của chàng trai.
Được gần hương thơm.
Thời gian dừng lại tại thời điểm này.
Đôi môi truyền đến xúc cảm xa lạ, Thanatos run rẩy, không dám mở mắt.
Không có hô hấp dồn dập, không có nhịp tim tăng tốc, khuôn mặt đỏ bừng đủ để nói lên tất cả.
Diêm La cũng không thỏa mãn với một nụ hôn nhẹ nhàng, hơi nếm qua sự mềm mại của cánh môi thiếu niên xong cạy mở môi lưỡi cậu dây dưa, hấp thu nước bọt ngọt ngào trong miệng cậu.
Tử Thần không có nước bọt, tiết ra chất lỏng tương tự như nước bọt, có vị như suối núi trong vắt.
Lúc đầu lưỡi chàng trai chạm vào thứ lạ xâm lấn vào miệng, còn như điện giật trốn tránh một chút.
Thế nhưng không gian eo hẹp, rất nhanh lại bị câu đến không có chỗ trốn, dây dưa đến khó bỏ khó rời.
Thanatos muốn tránh ra phía sau, lại bị Diêm La giữ chặt gáy, chỉ có thể bị ép tiếp nhận nụ hôn sâu.
Chỗ tốt của không có hô hấp chính là, mặc kệ hôn như thế nào cũng không đến mức không thở nổi, thời gian hôn môi có thể kéo dài vô hạn, đúng là quá bắt nạt Thanatos rồi.
Cánh môi vốn đỏ thẫm càng thêm diễm lệ, não bộ trống rỗng đã không cảm nhận được thời gian trôi qua, Thanatos bất đắc dĩ mở hai mắt ra.
Đủ rồi, đủ rồi.
Đôi mắt thâm sâu kia hàm chứa năn nỉ, đồng tử bạc trắng nhìn chằm chằm Diêm La, thỉnh thoảng như bướm vỗ cánh, giống như sao nháy mắt với anh.
Sao băng trên bầu trời như rơi vào mắt chàng trai.
Diêm La nhân từ buông tha cậu.
Thời gian lại bắt đầu trôi qua, trong đầu trống rỗng hiện lên triền miên vừa rồi, Thanatos che miệng quay mặt lại, một câu cũng không nói nên lời.
Vừa mới đạt được tự do cậu liền chui vào lều trại phía sau để trốn, căn bản không dám đối mặt với Diêm La nữa.
Diêm La nhìn lều trại đóng chặt cười, ngón tay còn chưa thỏa mãn vuốt ve cánh môi.
Anh phất tay tắt ngọn lửa đang cháy, thu dọn xong tàn cục, xốc lều trại đi vào.
Diêm La vừa đi vào đã vui vẻ —— Chỉ có một chiếc chăn phồng lên như một đồi núi nhỏ, vừa nhìn đã biết là Tiểu Tử Thần thẹn thùng quá mức, giấu mình vào trong chăn bịt tai trộm chuông.
Diêm La đi tới, muốn kéo chàng trai ra khỏi chăn.
Góc chăn bị gắt gao giữ chặt không nhúc nhích được, Thanatos sống chết không muốn lộ mặt.
Diêm La nhướn mày, thở dài như buồn rầu: "Làm sao bây giờ? Anh chỉ mang một cái chăn, còn bị Tiểu Tử Thần độc chiếm, anh chỉ có thể ngủ trên mặt đất."
Thật ra cái này cũng không có gì to tát, thần tiên ngủ trên mặt đất không đắp chăn cũng sẽ không bị cảm, thậm chí thần tiên có thể không ngủ.
Nhưng Thanatos lương thiện lại vì thế mà áy náy —— Đồ đạc là Diêm La chuẩn bị, cậu độc chiếm chăn, để Diêm La ngủ trên mặt đất, điều này rất không thích hợp.
Tiểu Tử Thần ngây thơ hoàn toàn không nghĩ tới, Diêm La hoàn toàn có thể chuẩn bị hai cái chăn, cục diện này chỉ có thể là anh cố ý.
Tiểu Tử Thần quá bị động, sau khi trở thành người yêu tiếp nhận một nụ hôn cũng thẹn thùng trốn đi.
Nếu Diêm La không đùa giỡn chút thủ đoạn, ngày tháng năm nào mới có thể cùng giường chung gối.
Ngủ sớm ngủ muộn đều phải ngủ, không bằng ngủ sớm một chút.
Về mặt kéo nhanh tiến độ thì Diêm La rất chuyên nghiệp.
Ví dụ sống động của việc không nhảy nhanh tiến độ, thành thành thật thật đi theo quá trình —— Là Hắc Bạch Vô Thường giằng co một ngàn năm.
Diêm La kiên quyết không để lặp lại vết xe đổ, chờ đối phương thông suốt thì không bằng trông cậy vào chính bản thân tranh thủ.
Thanatos áy náy chủ động xốc chăn lên, ý bảo Diêm La vào.
Diêm La không biết nên khóc hay nên cười.
—— Tiểu Tử Thần xốc chăn lên nhưng cũng mặc áo choàng lại, giấu mình kín mít.
"Sao lại trốn rồi?" Diêm La cười hỏi, "Ngại quá hả?"
"Tất cả các đôi tình nhân đều sẽ như vậy, không phải em cũng đã nhìn thấy không ít à?"
Nhìn thấy không ít, nhưng mà, cảm giác xảy ra ở trên người người khác với tự mình trải qua không giống nhau.
Thanatos vẫn không muốn cởi áo choàng đen ra.
"Sợ anh nhìn thấy em đỏ mặt?" Diêm La tiếp tục suy đoán, "Vậy càng không có gì phải sợ, khuôn mặt này của em không có chỗ nào là không đẹp cả, rất đáng yêu."
Thanatos: "..."
Không bằng đừng nói!
Trong chớp mắt áo choàng đen biến mất, Thanatos cam chịu rúc vào trong chăn, đưa lưng về phía Diêm La.
Diêm La nằm theo.
Chăn rất lớn, có thể đắp cho hai người.
Một người nghiêng một người nằm thẳng, nước sông không phạm nước giếng, ở giữa còn trống một khoảng.
Nhưng Diêm La là thần thành thật như vậy hả?
Không bao lâu sau, anh liền làm bộ ngủ say trở mình, ôm chàng trai đưa lưng vào trong ngực.
Ôm bạn trai của mình là đạo lý hiển nhiên.
Đột nhiên bị ôm lấy Thanatos không còn buồn ngủ nữa.
Cậu cúi đầu muốn nhấc tay Diêm La đặt trên thắt lưng mình lên, cố gắng vài lần, không nhấc được.
Còn bị vòng chặt hơn.
......!Sức mạnh thể chất của cậu có tồi tệ như vậy không?
Thanatos hơi nản lòng.
Hay là Diêm La phía sau đang giả bộ ngủ?
Thanatos không dám xoay người kiểm tra, nếu quay sang thấy mặt đối mặt nhìn nhau với Diêm La thì càng xấu hổ.
Tuy không phải là lần đầu tiên tiếp xúc không khoảng cách, trước đó Diêm La cũng cõng rồi dắt cậu, nhưng đắp một tấm chăn ôm cùng một chỗ vẫn khác lắm.
Thanatos không ngủ cả đêm, căn bản bị ôm vào trong ngực không ngủ được, cũng không dám nhúc nhích, cứ duy trì một tư thế như vậy, xương cốt cũng cứng ngắc.
Vì sao Diêm La cũng không thay đổi tư thế ngủ, cứ ôm cậu không buông? Anh không mệt hả? Thanatos phát ra rất nhiều dấu chấm hỏi trong lòng.
Đúng là nửa đêm Diêm La cũng ngủ thiếp đi, Tiểu Tử Thần đang trong lòng nên một giấc ngủ này rất ngọt ngào, trong giấc ngủ cũng không chịu buông tay.
Anh ngủ thoải mái, Thanatos một đêm không ngủ có oán niệm rất lớn.
Suốt đêm cũng không có gì, chủ yếu là không nhúc nhích thân thể nên rất chua xót.
Đều là vì Diêm La, hại cậu không dám nhúc nhích.
Tiểu Tử Thần tức giận hoạt động xương cốt đau nhức, quyết định trả thù Diêm La một chút.
......
Sáng sớm, ánh mặt trời đánh thức Diêm La đang ngủ.
Giấc ngủ này của anh khá tốt, trong mơ đều là ôm hôn Tiểu Tử Thần, dung hợp hoàn mỹ hai chuyện tối hôm qua làm với Tiểu Tử Thần.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, anh còn có thể cảm giác được trong lòng vẫn ôm một thân thể lạnh lẽo mềm mại, so với bất kỳ gối ôm nào cũng thoải mái hơn.
Đó là Tiểu Tử Thần của anh, thật sự anh ôm Tiểu Tử Thần ngủ một đêm.
Sau khi tỉnh lại nhất định phải cho Tiểu Tử Thần một nụ hôn buổi sáng, nói với cậu một câu chào buổi sáng ngọt ngào.
Nghĩ như vậy, Diêm La tỉnh lại từ trong mộng.
Trong nháy mắt tỉnh táo lại, Diêm La cảm thấy cảm giác ở tay không đúng lắm, người trong ngực có chút đầy đầy.
Anh mở mắt