Ngày cưới của Hắc Bạch Vô Thường được định vào ngày 7 tháng 10 âm lịch, dương lịch là ngày 11 tháng 11, trùng với ngày lễ độc thân.
Tạ Tất An tự tay viết thiệp mời, Phạm Vô Cứu phát đi khắp nơi, ngay cả chỗ Venus cũng đưa một cái —— Dù sao Cupid cũng là bà mối của bọn họ, làm sao có thể không tham dự hôn lễ.
Chúng tiên nhận được thiệp mời thấy ngày tháng: "..."
Ngày độc thân đi dự đám cưới, quả thật là trào phúng lớn nhất đối với chó độc thân.
Chẳng qua một đôi này bọn họ nhìn đã lâu, tình yêu dài ngàn năm không dễ, chỉ có thể chúc phúc.
Diêm La là cấp trên cũng nhận được hai tấm thiệp mời —— Một tấm là Hắc Bạch Vô Thường nhờ anh chuyển cho Thanatos.
Diêm La quay đầu nói với Thanatos: "Hôn lễ Vô Thường chúng ta cùng tham dự, em xuất hiện kinh diễm, để cho bọn họ nhìn xem bạn trai anh xinh đẹp cỡ nào."
Thanatos: "..."
Đám cưới của người khác, tại sao anh lại ồn ào đòi giành chiến thắng?
Nhưng Hắc Bạch Vô Thường cũng là bạn của cậu, đám cưới họ, cậu không thể vắng mặt.
Tham gia hôn lễ khẳng định có chúng tiên địa phủ, sớm muộn gì cậu cũng phải lộ mặt.
Lần trước mọi người tụ tập một chỗ gặp mặt nhau vẫn là trong bữa tiệc sinh nhật Tử Thần, lúc đó Thanatos còn bọc áo choàng đen, không lộ mặt mũi.
Trong khoảng thời gian này Thanatos cũng không khoác áo choàng đen nữa, nhưng Hắc Bạch Vô Thường vội vàng chuẩn bị hôn lễ ở địa phủ, vẫn chưa gặp mặt Thanatos, cũng không biết bộ dáng của cậu.
Mỗi ngày Diêm La khoe ân ái các loại ở trong nhóm, cái chuyện lông gà vỏ tỏi cũng phải chụp ảnh gửi lên, duy chỉ không gửi ảnh chụp của Thanatos, Tiểu Tử Thần xinh đẹp, phải tận mắt nhìn thấy mới gọi là rung động.
Thanatos suy nghĩ một chút, mặc áo choàng đen tham dự hôn lễ rất không tôn trọng nhân vật chính của hôn lễ, hơn nữa cậu cũng không có ý định mặc lại, vì thế chấp nhận.
Diêm La vui vẻ hôn cậu một cái, lại nháo Thanatos đến đỏ mặt.
Thật sự Diêm La, động một chút là hôn cậu.
Sau khi ngủ chung một cái lều trại, Diêm La bắt đầu không biết xấu hổ đòi vào giường Thanatos ngủ, nói ôm Thanatos rất thoải mái.
Ngay từ đầu Thanatos cứng ngắc không được tự nhiên, về sau dần dần quen với tiếp xúc thân mật, điểm mấu chốt chính là không có bước tiếp theo.
Dù sao ngoại trừ ôm cậu Diêm La cũng sẽ không làm cái gì.
......!À, còn hôn cậu.
Từ khi nụ hôn đầu tiên qua đi, Diêm La sẽ có thêm một hạng mục câu chuyện với Tiểu Tử Thần —— hôn cậu, đặt ở cửa hôn, ấn ở góc tường hôn, đặt ở trên bàn hôn...!Bởi vì không cần lo lắng vấn đề hít thở không thông, có đôi khi hôn một chút, như chuồn chuồn lướt nước, có đôi khi hôn thật lâu, hôn đến Tiểu Tử Thần mặt đỏ miệng đỏ.
Tiểu Tử Thần thẹn thùng không biết làm sao, bộ dáng vừa ngoan ngoãn không chống đối quả thực có thể đáng yêu chết anh.
Thanatos bị hôn đến chết lặng, phẫn nộ nghĩ Diêm La là ỷ vào da mặt cậu mỏng manh bắt nạt cậu, còn luôn biến miệng cậu thành sưng đỏ, giống như bôi son.
Về sau Thanatos tiến hóa, mắt cũng không nhắm mặt cũng không đỏ, hạ quyết tâm muốn bắt nạt lại, không thể chỉ để Diêm La đơn phương áp chế.
Vì thế, vào một buổi chiều Diêm La nằm sấp trên bàn ngủ, Thanatos cúi người len lén hôn lên má Diêm La.
Chỉ một cái đã nhanh chóng tách ra, Diêm La còn chưa có phản ứng, chính cậu đã đỏ mặt trước.
Rõ ràng đã quen bị hôn, chủ động làm loại chuyện này vẫn rất ngượng ngùng.
......!Không dám đụng miệng, cũng không dám dùng sức cắn.
Cậu làm không được như Diêm La mặt mày vô sỉ.
Thanatos tự mình khẩn trương, không chú ý tới khóe môi Diêm La hơi cong lên.
Thanatos cảm thấy mình không có triển vọng, cái gì cũng không làm được.
Trong lúc suy tư thì nhìn thấy bút lông trong tay Diêm La, chớp chớp mắt.
Cậu rút bút lông ra, vẽ đầu lâu lên mặt Diêm La.
Thật sự có chút trẻ con.
Đều là Diêm La cưng chiều đứa trẻ quen rồi.
Vẽ được một nửa, đột nhiên Diêm La mở mắt ra.
Thanatos hoảng sợ, lông mi bạc run rẩy một chút, thiếu chút nữa bẻ gãy bút tại chỗ.
Diêm La hóa ra một tấm gương soi, không rõ hương vị cười khẽ một tiếng, quyết đoán bắt được Thanatos muốn chạy trốn, đặt trên bàn vẽ đầu lâu nhỏ lên mặt.
Bút lông quẹt vào mặt rất ngứa, Thanatos giãy dụa muốn trốn.
Đáng tiếc chút thể lực của cậu, làm sao địch nổi Diêm La, thật sự bị ấn vẽ đầy đầu lâu.
Bởi vì là Bút Phán Quan, nước trong không rửa sạch, thần lực không xóa hết, chỉ có Diêm La mới có thể xoá bỏ.
Diêm La tự tay vẽ lên, làm sao có thể dễ dàng xoá bỏ cho Thanatos.
Không chỉ không xoá, còn điên cuồng hóa gương cho bốn phía căn phòng, ba trăm sáu mươi độ không góc chết thưởng thức nhan sắc thời đại của Tiểu Tử Thần.
Tiểu Tử Thần tức giận sắp khóc, trốn trong áo choàng không muốn gặp người.
Diêm La liền trêu cậu: "Em hôn anh một cái vào môi, anh sẽ xoá cho em."
Thanatos vẫn mặc áo choàng không di chuyển.
Diêm La cười nói: "Cũng dám trộm hôn mặt anh, miệng thì làm sao thế?"
Thanatos: "..."
Làm sao anh biết tất cả mọi thứ.
Anh lại giả vờ ngủ!
Thanatos không muốn để đầu lâu trên mặt, cuối cùng vẫn chấp nhận, thò một cái đầu từ trong áo choàng ra, nhẹ nhàng hôn Diêm La.
Thể xác và tinh thần Diêm La đều thoải mái, vung bút lên, ghi nhớ nhật ký.
Ngày này tháng này năm này, Tiểu Tử Thần chủ động hôn tôi một cái.
Chuyện này lại được anh trình bày vào trong nhóm.
Phạm Vô Cứu vui vẻ gửi tới một đoạn giọng nói, giọng điệu càn rỡ.
"Bốn phía phòng hóa đầy gương, thế mà ngài chỉ vẽ đầu lâu trên mặt cậu ấy? Tôi còn dùng để —— Phạm Vô Cứu!" Giọng nói cuối cùng truyền đến tiếng quát lạnh lẽo của Tạ Tất An, sau đó bị anh cắt đứt.
Diêm La: "?"
Anh nói chuyện riêng với Mạnh Bà: Gương không dùng để soi còn có thể dùng để làm gì?
Mạnh Vãn đáp ngay: Có lẽ là gương play.
Diêm La: "..."
Kiến thức kỳ lạ lại tăng lên lần nữa.
Mùng 7 tháng 10, hôn lễ Hắc Bạch Vô Thường.
Hôn lễ của Phạm Vô Cứu và Tạ Tất An được tổ chức tại địa phủ.
Vô Thường kết hôn, nghe qua đúng là minh hôn, làm cho người ta không khỏi nghĩ đến hôn lễ cũng giống như tang lễ thổi kèn trống, treo đầy khăn trắng.
Thật ra thì không.
Hôn lễ âm gian và dương gian không có gì khác nhau, bọn họ tổ chức là hôn lễ truyền thống kiểu Trung Quốc, tất cả lễ nghi đều dựa theo lễ cổ Trung Quốc, nhiều lắm là chi tiết có chút khác biệt, còn cơ bản thì giống nhau.
Khách mời hôn lễ ngoại trừ chúng tiên địa phủ tham dự toàn bộ thì còn có thần tiên thiên giới với hải giới dự tiệc, không tới cũng sẽ tặng một phần quà.
Một thần tiên có giao thiệp rộng bao nhiêu, địa vị cao bao nhiêu, xem khách mời dự tiệc là biết được.
Bản thân Vô Thường Tiên ở giới thần tiên có tư lịch còn nông, thật sự một nghìn tuổi còn rất trẻ, cũng không chơi với quá nhiều Thiên Thần.
Không chịu nổi địa vị tôn quý của Diêm Vương, ngay cả Thượng Đế cũng phải gọi anh một tiếng sư phụ.
Hắc Bạch Vô Thường lại là thuộc hạ trực tiếp của Diêm Vương, ba giới đều phải nể mặt một chút, bởi vậy tiệc cưới vẫn rất náo nhiệt.
Thái quá nhất vẫn là một bàn có ba vị thần Hy Lạp - Poseidon, Venus và Cupid.
Tham dự hôn lễ cần phải mặc trang phục chính thống, bọn họ đều là một thân trang phục thần minh Hy Lạp, gương mặt kỳ lạ cực kỳ bắt mắt.
Đỉnh đầu Cupid có ánh hào quang và một đôi cánh nhỏ, nắm lấy đùi gà gặm gặm.
Thần Biển tóc xanh với Mỹ Thần tóc vàng ngồi cùng một chỗ, một người lạnh lùng một người xinh đẹp, hình ảnh đẹp mắt vô cùng.
Các vị thần tiên bản địa đến dự tiệc nhỏ giọng bình luận: "...!Nhìn cách ăn mặc đó là Thần phương Tây phải không? Có vẻ như thuộc về hệ Thần Hy Lạp?"
"Diêm Vương điện hạ lại cho phép Thần phương Tây xuất hiện ở địa phủ?"
"Thật sự phạm vi kết bạn của Vô Thường Tiên rất rộng lớn, ngay cả Thần Hy Lạp cũng có thể mời tới."
"Vị Thần Hy Lạp tóc vàng kia cũng quá xinh đẹp rồi..."
Trong bữa tiệc, có một người mặc đồ đỏ, tóc đen như mực buộc một sợi dây đỏ cười nhưng không nói, liếc mắt nhìn cậu bé tóc vàng gặm đùi gà trên bàn kia.
Nó mà không được mời hả? Nó là "Nguyệt Lão" của Hắc Bạch Vô Thường.
Về phần hắn sao...!Hắn mới là Nguyệt Lão người thật giá thật.
Nguyệt Lão cũng không già, như là Mạnh Bà cũng không phải bà bà.
Vốn Hắc Bạch Vô Thường không phải người yêu trong sổ sách của ông trời, bởi vậy Nguyệt Lão không có dây tơ hồng duyên phận của hai người bọn họ, vốn hai vị này không có duyên phận.
Mặc dù Diêm La có thể đổi mệnh, nhưng cũng chỉ là trên cơ sở "xác thực có việc này" mà tiến hành sửa đổi, cũng không thể bịa đặt.
Vì vậy, không nên có đám cưới này.
Nhưng Tiểu Ái Thần nước ngoài Cupid nhúng tay vào, lẽ trời Hoa Hạ có thể không cho bọn họ dây tơ hồng, nhưng không ngăn cản được mũi tên vàng của Thần nước ngoài.
Trời đất đưa đẩy như vậy làm cho Hắc Bạch Vô Thường hiểu rõ tâm ý, từ không đến có, Diêm La mới có thể viết cho bọn họ một câu chuyện duyên phận.
Mặc dù bị cướp công việc, nhưng Nguyệt Lão cũng rất vui vẻ.
Chúng thần còn đang nói chuyện rôm rả trong bữa tiệc, bỗng nhiên cả đám yên tĩnh trong chớp mắt, đứng dậy chào hỏi: "Diêm Vương điện hạ."
Chính là Diêm La đầu đội mũ ngọc, mặc hán phục xuất hiện.
Chúng thần nhìn Diêm La, lại nhìn chàng trai bên cạnh Diêm La.
Trang phục Hy Lạp giống như ba vị Thần Hy Lạp trên bàn, đôi mắt bạc lấp lánh và tướng mạo tràn ngập phong tình kỳ lạ đều cho thấy đây là một vị Thần nước ngoài, hơn nữa còn là một vị thần nước ngoài cực kỳ xinh đẹp.
Cậu không phải là cơ thể trưởng thành như Poseidon và Venus, cũng không phải là một đứa trẻ như Cupid.
Chàng trai thon dài mảnh khảnh, mặt mày như sao, da trắng như tuyết, yếu ớt dễ vỡ, nhìn xong làm cho người ta rất có ham muốn bảo vệ.
Nhưng....
Tay trong tay với Diêm Vương điện hạ còn rung động hơn.
Ai có ham muốn bảo vệ cậu cũng không thể là Diêm Vương điện hạ.
Đây chính là Diêm Vương điện hạ ghét cay ghét đắng phương Tây!
Chắc là Diêm Vương điện hạ đang âm thầm cạnh tranh sức cổ tay với vị Thần phương Tây này, xem ai có thể bóp nát xương tay của ai trước rồi...
Các vị thần thiên giới và hải giới đã tìm thấy một lời giải thích hợp lý cho cái này.
Duy chỉ có trong lòng Tứ Đại Phán Quan, Đầu Trâu Mặt Ngựa và Mạnh Bà là biết rõ.
Diêm Vương điện hạ lại mang Tiểu Tử Thần của anh đến khoe ân ái.
Mạnh Vãn kích động vỗ thẳng bàn: "Đó là Tử Thần! Nhất định là Tử Thần! Tại sao Thanatos lại đẹp như vậy, á á á, mẹ nó, trái tim tan chảy rồi! thế mà cậu ấy là mỹ nhân tóc bạc!"
Lục Chi Đạo kịp thời bắt lấy ly rượu bị chấn động thiếu chút nữa lật đổ: "Cô nương Mạnh, bình tĩnh một chút, bàn sắp nứt rồi."
Mạnh Vãn: "Nứt không phải là bàn, mà là trái tim tôi, cậu