" Bíp.....bíp....RẦM"
Một tiếng động lớn vang lên cả chiếc xe buýt trao đảo, đâm vào tấm barrier bên mép đèo.
Chiếc xe gây tai nạn thì bỏ chạy mất để lại chiếc xe buýt cồng kềnh trực rơi xuống vực sâu.
Các hàng khách bên trong thì nhốn nháo cả lên ai cũng muốn thoát khỏi hiểm cảnh này khiến cho chiếc xe càng trở nên chênh vênh hơn.
Tô Hạ Mạt đang ngồi ngủ yên lành trên xe cũng bị tiếng động này làm cho tỉnh giấc.
Cô nhìn mọi người rồi lại nhìn ra cửa xe, hốt hoảng bật dậy.
Chiếc xe cùng mọi người đã ở trong hiểm cảnh rồi nhưng thần may mắn lại quay lưng lại với họ.
Bọn họ lại gặp phải đất lở cả chiếc xe và đoàn người rơi xuống vực sâu.
__________________________________________________
" A...đầu mình....đau quá....!Đây là đâu? Sao...mình lại ở đây?"
Tô Hạ Mạt ôm đầu mình ngồi dậy.
Khung cảnh lạ lẫm khiến cô phải ngạc nhiên: "rơi từ nơi cao như vậy mà mình vẫn còn sống sao? Nhưng....đây là đâu?"
Tô Hạ Mạt nhìn quanh, không thấy ai cô nhẹ nhàng bước xuống khỏi giường.
Chiếc giường mang phong cách cổ phong lạ lẫm, không giống như một chiếc giường bình thường, nó nhìn lại giống đệm của kĩ nữ thanh lâu hơn.
Trước mắt cô đột nhiên sáng lên: " Bắt đầu tải tài nguyên.
Đã tải xong.
Bắt đầu dung hợp giữa kí chủ và nhân vật.
Đã dung hợp xong."
Tô Hạ Mạt mặt đầy dấu hỏi nhìn màn hình đang hiện lên trước mặt.
Đột nhiên, một "sinh vật" kì lạ hiện ra tươi cười: "Cô Tô à không bây giờ phải gọi là Phương Vân Nghê Phương tiểu thư rồi.
Tôi là Pipi là một người hướng dẫn cho tiểu thư.
Nè nè cô cũng phải chào hỏi đi chứ, sao mặt lại đần thối ra vậy???"
Tô Hạ Mạt nhìn nó.
Gì mà người chứ rõ ràng là một con chuột hamster biết bay mà??? Nhưng mà từ từ đã nó nói người hướng dẫn là sao? Còn Phương Vân Nghê là ai? Ban nãy cái gì mà ký chủ?
Pipi như đọc được suy nghĩ của cô lúc lắc cái đuôi nhỏ: " Cô không cần phải thắc mắc đâu.
Đây là bộ truyện online mà mấy hôm trước cô đã đọc đó.
Truyện đã bị drop rồi nhưng vì lượt tương tác cứ tăng lên mãi nên hệ thống đã quyết định gacha ra một độc giả để xuyên không vào bộ chuyện này tiếp tục viết nên kết cục của nó.
HE hay BE đều do độc giả xuyên vào sách quyết định hết.
Cô và một vị nữa đã bị bốc trúng vốn trong hai người phải chọn ra một người nhưng lại đúng lúc cả hai người các cô đều gặp phải tai nạn.
Nên là cả hai đã cùng bị kéo vào đây.
Mà ta gọi cô là Vân Nghê chắc cô cũng biết số phận của mình rồi đúng không? Không cần giải thích lại chứ?"
Tô Hạ Mạt hoang mang nhìn nó: "Ừm hamster à không Pipi à vậy vị kia là ai? Nếu cậu gọi tôi là Vân Nghê vậy tất cả mọi thứ của cô ấy cũng đều sẽ ứng nghiệm lên tôi sao?"
"Vị kia cô cũng không xa lại gì đâu, đó chính là nhị muội của cô Phương Bảo Lâm.
" Pipi nghiêng đầu lôi ra một hạt dưa cho vào miệng cắn:" đúng như cô nói đó tất cả mọi thứ đều ứng nghiệm lên cô, vì vậy nếu cô chết ở đây cũng không khác gì cô chết ở ngoài đời thật đâu."
" Cậu nói như