"Nghê Nhi, con mới ốm dậy nên ăn tạm chút cháo.
Đợi con khỏe hẳn rồi ta sẽ làm gà nướng cho con ăn nhé?" Tô Tử Lan mang theo một bát cháo hành bước vào
Giọng nói ôn hòa vang lên khiến Phương Vân Nghê giật mình, luống cuống quay lại giường, giả vờ chùm chăn lên.
"hahaha.
Nghê Nhi à con bị gì mà lạ vậy? Sao tự nhiên lại chùm chăn chứ? Nào ra đây ăn chút cháo đi." Tô Tử Lan đặt khay cháo xuống bàn, đoạn vẫy vẫy tay gọi cô lại ăn bát cháo nóng.
Dưới sự chăm sóc của Tô Tử Lan, Phương Vân Nghê chẳng mấy mà khỏe lại.
Chỉ có điều trước đây rất ít khi thấy cô cười còn bây giờ bất kì lúc nào, ở đâu cũng đều có thể bắt gặp được nụ cười tươi như nắng sớm của cô.
Vân Nghê trước đây khi còn là Tô Hạ Mạt là một cô nhi, sống trong cô nhi viện.
Tình cảm mà cô nhận được cũng không được đầy đủ.
Vì trước đó cô là một cô bé lầm lì ít nói nên hầu như mọi người ít nhiều đều cố tình lảng tránh cô.
Nhưng hiện nay mặc dù đang ở trong hoàn cảnh không được tốt lắm nhưng ít nhất nó cũng mang lại niềm vui cho chính cô.
"Nè nè nhóc thúi, cô mau mau make up nhanh lên sắp đến giờ diễn rồi đấy."
"Vội gì chứ, dù gì cũng là hoa khôi của Bách Hoa lâu tại sao tôi phải vội vàng chứ.
Nếu đã muốn xem tôi múa đến vậy thì họ phải chờ, mình đâu thể vồ vập vào họ được đâu đúng không? Đây là làm giá đó chuột mỏ hỗn"
"Nhưng mà từ sau khi cô xuyên không đến giờ, tôi đã thấy cô múa bao giờ đâu, toàn thấy cô chơi không hà.
Cho dù bị drop nhưng cốt chuyện cũ vẫn không được thay đổi đâu tiểu thư của tôi ơi."
"Yên tâm, yên tâm, chắc chắn sẽ không làm cậu thấy vọng đâu.
Một lúc nữa đại tỷ tôi đây sẽ cho cậu biêt thé nào là mĩ nhân từ trong sách bước ra."
"Thế nào cũng được nhưng cô nhanh lên đi.
Mà cô định múa bài gì vậy???"
"Đây là bí mật đó hihi"
"Hứ đồ xấu tính, dỗi, bo xì cô luôn, không thèm nói chuyện với cô nữa"
"Thôi mà Pipi lát tiểu tỷ tỷ cho cậu hạt dưa nha nha.
Đừng dỗi nữa mà" Vân Nghê chạy lại với tay bắt lấy Pipi đang bay trên cao.
Bị tóm trúng Pipi giãy giụa kêu gào: "Thả ta ra ta dỗi cô rùi.
Thả raaa"
"Được được thả thì thả.
Mà nè Pipi cậu từng nói có thể hiện hình được mà đúng không? Vậy mau mau hiện thân đi, bổn tiểu thư nuôi cậu."
"Xía, ta mới không thèm cô nuôi đó.
Nhưng nếu cô đã có thành ý đến vậy thì bổn chuột ta cũng đành đồng ý thôi" Pipi nhún hai vai chuột thở dài ra chiều bất lực nhưng khóe miệng lại nhếch lên cười tươi không cần tưới
Phương Vân Nghê nhìn nó không nói gì tiếp tục công cuộc lên đồ trang điểm của mình.
Sau khi xong việc cô đeo lên mạng che mặt, rảo bước ra khỏi phòng.
Ca kĩ và vũ nữ ở cùng nhau, khác với kĩ nữ, họ chỉ bán nghệ không bán thân nên được sắp xếp ở hậu viện.
Vân Nghê và Tô Tử Lan thay nhau tiếp quản hậu viện và sảnh chính.
Nghĩa mẫu của cô tức Tô Tử Lan tiếp quản thanh lâu nhưng đôi khi lại bỏ việc chạy