Trong các Kiếm tu trên núi Vấn Kiếm, chỉ có Nam Cung Hạo là ký kết thuộc khế cá nhân với cậu. Ngũ sư huynh và lục sư huynh đều định chế mệnh kiếm tại chỗ của mấy Chú Kiếm sư thuộc khế trong môn phái, còn vị Tứ sư huynh "chết cũng cần tiền" lại càng không cam lòng tự bỏ tiền ra nuôi một vị Chú Kiếm sư. Tuy trước kia thuộc khế Liên Vi Sơn ký kết là cá nhân, nhưng vị Chú Kiếm sư đó đã qua đời. Vậy nên cả núi Vấn Kiếm chỉ có mỗi Tô Thiếu Bạch là một Chú Kiếm sư, chẳng những là Chú Kiếm sư Lục phẩm đứng đầu thiên hạ hiện tại, mà còn có tay nghề nấu ăn cực ngon, vì thế ngay lập tức lấy lòng được toàn bộ các sư huynh.
Nhược điểm thì thôi đi, hai vị sư huynh thậm chí còn không ngừng bày đủ trò hại Nam Cung Hạo khiến hắn hồi bé toàn bị bọn họ hành hạ cho vô cùng thê thảm. Ví dụ như lừa y rằng một Kiếm tu thì mỗi sáng phải tập kiếm thức một vạn lần, xuân hạ thu đông không được ngừng, hay tỷ như nói y là trong rau có rất nhiều chất dinh dưỡng, lừa hết thịt của người ta; rồi lại tỷ như sư tôn không có trong núi bèn rủ nhau ra ngoài bắt cá hết, chỉ để mỗi tiểu Thất ở lại trông núi; hoặc như bảo tiểu Thất tiếp cận nữ tu giúp bọn họ thả thính... Nói tóm lại, có lẽ là từ đó về sau Nam Cung Hạo luôn xem bản hướng dẫn sống "Sư huynh ta là ác quỷ" thành sách đọc trước khi ngủ. May mà giờ đã khổ tận cam lai*, Tô Thiếu Bạch trưng cái mặt 囧 nghe mấy sư huynh nói xong thì len lén liếc nhìn Nam Cung Hạo, vẻ mặt vô cùng đồng tình, Kiếm tu đại nhân cũng cực khổ quá, nhiều năm như vậy rốt cuộc làm thế nào lại có thể kiên trì chịu đựng được vậy trời.
*khổ tận cam lai: ý chỉ trước khổ sau sướng
Sẩm tối, Tô Thiếu Bạch và Nam Cung Hạo khoanh chân ngồi với tư thế Ngũ Tâm Triều Thiên* tĩnh tọa trong động phủ, phối thạch Lục phẩm đến cả Bác Sơn phái cũng không có bán, Pudding đành phải dùng Hoàng phẩm và Cam phẩm tự mình mày mò. Sữa Bò và Bạch Chuẩn luyện tập đối chiến trên đất và trên không, nhất thời, trong động phủ chỉ còn tiếng thần hỏa đốt đá và một thú một chim đánh nhau, không còn tiếng động nào khác, hài hòa đến kỳ lạ.
*có giải thích trong chương 80
"Cá cược giữa ngươi và Lý Ức Niên rốt cuộc là thế nào?" Tô Thiếu Bạch vừa mới vận chuyển linh khí trong người được hai chu thiên, Nam Cung Hạo đột nhiên mở miệng hỏi.
Tô Thiếu Bạch bỗng nhiên mở mắt ra, thì thấy Kiếm tu đại nhân đang nhàn nhạt nhìn mình.
"Thực ra cũng không có gì....." Còn tưởng ai kia quên chuyện này rồi chứ, Tô Thiếu Bạch lấy tờ giấy cá cược trong nhẫn trữ vật ra, im lặng đưa cho Nam Cung Hạo.
Kim chủ đại nhân vừa đọc lướt qua một lần, kinh ngạc nhíu mày, rõ ràng cũng nhận ra chỗ "gian xảo" trong tờ cá cược này.
"Lúc đó chắc là hắn cảm thấy thuộc khế bị ta cướp khỏi tay...." Tô Thiếu Bạch vô tội nhún vai.
Nam Cung Hạo trả tờ giấy lại cho cậu, mày kiếm khẽ nhướng, "Sau này không được lấy bất cứ chuyện gì liên quan đến ta để cá cược."
"Không đâu, nhất định sẽ không." Tô Thiếu Bạch nghe lời gật đầu thật mạnh, đời này của cậu cũng không có nhiều tên Lý Ức Niên phải đối phó như vậy!
Trong chớp mắt vừa nãy, trong đầu cậu thậm chí còn có ý nghĩ muốn thử phương pháp mấy sư huynh dạy cho mình để thử xử lý Kiếm tu đại nhân xem thế nào. Tưởng tượng đến những phản ứng có thể sẽ xuất hiện của Kiếm tu đại nhân thì lại cảm thấy có chút tội lỗi, nhưng cũng cảm thấy rất thú vị.
Sáng hôm sau, có một vị khách ngoài ý muốn đến viếng thăm núi Vấn Kiếm. Khi đó Tô Thiếu Bạch còn đang đau đầu nhìn cửa đá động phủ của Nam Cung Hạo bị bổ năm xẻ bảy lại còn bị đốt đến đen thui. Nam Cung Hạo đã đến núi Hư Ngôn tìm Tôn Chí nên tạm thời không có trong động phủ. Một nén nhang, chỉ trong thời gian một nén nhang, Pudding, Sữa Bò còn có Bạch Chuẩn, ba cái đứa phá của này, ấy thế mà dám hỗn chiến sấm sét thần hỏa rồi cả linh hỏa khiến động phủ Kiếm tu đại nhân oanh tạc thành thế này!
Thấy Phượng Nhị thân mặc cẩm bào màu đỏ chân đi giày gấm phong lưu phóng khoáng đứng ngoài động phủ, Tô Thiếu Bạch đang không biết xử lý thế nào với mớ hỗn loạn này, vừa thấy hắn thì không khỏi giật mình. Tuy Phượng Nhị thi thoảng cũng có đến núi Thám Nguyệt, nhưng lần cuối hai người gặp mặt đã là hơn một năm trước, không ngờ tin tức của Phượng Nhị lại nhanh nhạy đến vậy, cậu mới đến núi Vấn Kiếm ngày thứ ba thì đã tìm đến cửa rồi.
Vì Phượng Nhị từng nói muốn độc chết Kiếm tu đại nhân, Tô Thiếu Bạch vô thức muốn tìm cơ hội cho hắn và Kiếm tu đại nhân tránh mặt, để hai người này gặp mặt thì kiểu gì cũng xảy ra chuyện nguy hiểm. Hơn nữa, người này còn biến thái hơn cả tôn sư đại nhân, tôn sư đại nhân chỉ nhéo mặt thôi, nhưng mà hắn thì lại đột ngột hôn đó! Muốn tránh cũng không được. Nếu đặt chuyện này tại thế kỷ hai mươi mốt, nói không chừng sẽ thành kiểu người một khi đã say rượu sẽ biến thành một tên cuồng hôn môi trong KTV* đó. Vậy nên lúc cậu rời khỏi núi Thám Nguyệt cũng không có truyền tin cho Phượng Nhị. Không ngờ, người đầu tiên đến thăm hỏi cậu lại chính là Phượng Nhị.
*KTV: quán karaoke
"Tiểu Bạch!" Thanh niên mắt phượng áo đỏ nhướng mày, gấu áo rực rỡ sắc màu khẽ động, vừa thấy Tô Thiếu Bạch thì thong dong đi đến, vô cùng nho nhã lễ độ.
Chú Kiếm sư Lục phẩm nhất thời yên tâm không ít, xem ra hôm nay Phượng Nhị hãy còn hiểu biết. Xem chừng sẽ không làm ra mấy hành động thất thường gì, "Ân công."
"Không cần gọi ta là ân công, sau nay gọi Nhị ca đi." Phượng Nhị giũ quạt ngọc ra, tao nhã phe phẩy hai cái.
Mùa đông lạnh lẽo, trong lòng Tô Thiếu Bạch cảm thấy có chút rét, "Sao Nhị ca lại đến núi Vấn Kiếm?"
"Phượng mỗ vốn đến núi Kình Thiên tìm Chấp sự trưởng lão giao một nhiệm vụ chỉ định, vừa vặn nghe nói Tiểu Bạch đệ đã đến núi Vấn Kiếm, bèn tiện đường đến thăm một chút." Lúc Liên Vi Sơn ở núi Thám Nguyệt có gặp hắn vài lần, vậy nên cũng không từ chối chuyện hắn đến thăm hỏi Tô Thiếu Bạch.
"Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?" Tô Thiếu Bạch lập tức có hứng thú, đôi mắt hoa đào rực sáng, cái này có thể kiếm tiền được không? Văn có cậu, võ có Nam Cung Hạo, hẳn đều có thể giải quyết tất. Chỉ cần thù lao hậu hĩnh là được!
"Ta muốn nhờ Kiếm tu Thiên Kỳ môn giúp ta giết một con Vạn Niên Kim Tình Thú*."
*Vạn Niên Kim Tình Thú: thú mắt vàng (sống) vạn năm
"Chính là con có hàm răng có thể dùng làm khí thạch luyện khí trong Kỳ Thú lục à?"
"Không sai. Trong vòng nửa năm, treo thưởng tám ngàn khối linh thạch thượng phẩm cộng thêm mười viên Linh Tuyết đan cực phẩm." Phượng Nhị đắc ý phe phẩy quạt, Kỳ Thú lục là sách hắn đưa cho Tiểu Bạch.
Tô Thiếu Bạch hâm mộ chép chép miệng, Phượng Nhị