Lời của Thâm Hải Ma Kình Vương vừa dứt, toàn bộ những quả cầu kia liền lập tức phát nổ, khiến cho một vùng đại hải rộng lớn chấn động không ngừng.
Rầm… Rầm… Rầm…
Liên tiếp những tiếng nổ lớn vang lên, theo sau đó là một trận trận chấn động dữ dội, khiến cho không khí xung quanh cũng bị làm cho vặn vẹo, không còn dữ được hình dang ban đầu.
Ở trên trời, bởi vì phải chịu vô số chấn động từ những quả cầu của đầu Thâm Hải Ma Kình Vương, đoàn huyết vụ kia liền trở nên ảm đạm đi, cơ hồ là nó thể bị tan biến bất cứ lúc nào.
Lúc này, bên trong đoàn huyết vụ, một bóng người liền lộ ra, toàn thân đều là những vết thương, máu tươi liên tiếp chảy xuống, trông bộ dáng vô cùng thê thảm.
“Thâm Hải Ma Kình Vương quả nhiên là khó chơi, thậm chí ngay cả Huyết Quang Độn Thuật cũng bị nó phá giải…” Mục thầm nghĩ.
Không sai, bởi vì nhận lấy vô số chấn động từ công kích của đầu Thâm Hải Ma Kình Vương, cho nên Huyết Quang Độn Thuật của Mục liền bị đình trệ, khiến cho bản thân hắn bị lộ ra bên ngoài.
Trong lúc Mục đang suy nghĩ làm sao để thoát thân, thanh âm của Thâm Hải Ma Kình Vương liền vang lên…
“Nhân loại, không cần trốn nữa, bản tôn đã biết rõ vị trí của ngươi rồi…”
Dừng lại một lát, Thâm Hải Ma Kình Vương liền tiếp: “Có điều, ngươi cũng thực sự rất can đảm, dám xâm nhập vào địa bàn của ta…”
“Từ trước đến nay, kẻ dám xâm nhập vào địa bàn mà còn sống sót trở ra thì cũng không có mấy người…”
“Ngươi… tự nhiên là không nằm trong số đó… Chết đi!!!”
Nói rồi, Thâm Hải Ma Kình Vương liền hả cái miệng ra, tiếp đó liền lập tức vận chuyển hồn lực, nhanh chóng đã ngưng tụ thành một quả cầu lớn màu lam sẫm, quả cầu này cơ hồ là còn to hơn rất nhiều lần so với những quả cầu lúc trước.
Ầm… Ầm… Ầm…
Một tiếng nổ lớn vang lên, theo sau đó là một cột ánh sáng màu lam sẫm bắn lên trên trời, nhắm thẳng vào thân ảnh đang lẫn trốn bên trong đoàn huyết vụ kia.
Mắt thấy công kích sắp đánh tới bản thân, Mục nhanh chóng bức ra một giọt tinh huyết, sau đó thì nhanh chóng kết ấn: “Huyết Quang Độn Thuật!!!”
Vù… Vù… Vù…
Rất nhanh, toàn bộ cơ thể của Mục liền hóa thành một đoàn huyết vụ, ngay lập tức đã tránh né được một đòn kia của Thâm Hải Ma Kình Vương.
Mặc dù là tránh né được một kiếp, nhưng tình trạng của Mục lại không hề tốt một chút nào.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ thấy khuôn mặt của hắn bây giờ đã tái nhợt, mấy cái vết thương trên người càng lúc càng trở nên nghiêm trọng, nếu như không kịp chữa trị thì có lẽ sẽ để lại hậu quả vô cùng khủng khiếp.
Ngay khi lui ra một bên, đoàn huyết vụ liền nhanh chóng biến mất, để lộ ra thân ảnh vô cùng chật vật của Mục.
Ở phía bên dưới, sau khi thấy một kích kia vẫn chưa giết được Mục, đầu Thâm Hải Ma Kình Vương lại một lần nữa ngưng tụ hồn lực, tiếp tục công kích.
Nhìn thấy một màn như vậy, Mục trong lòng thầm kêu không ổn, thầm nghĩ: “Đến nước này rồi, phải liều thôi, hy vọng ta có thể áp chế được thứ kia…”
Nghĩ rồi, Mục lại đưa tay vào trong túi trữ vật, nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc.
Nhìn cái bình ngọc trong tay, Mục lập tức vận chuyển linh lực, đem một lượng lớn linh lực trong cơ thể, nhanh chóng truyền vào bên trong, khiến cho cái bình ngọc phát sáng một cách lạ thường.
Oong… Oong… Oong…
Ngay khi đã nhận đủ được lượng linh lực cần thiết, cái bình ngọc kia liền kêu lên mấy tiếng quái dị, tiếp đó, cái nắp đậy trên nó liền từ từ nới lỏng, cơ hồ là Mục chỉ cần dùng tay là có thể lấy ra được.
Mắt thấy cái bình ngọc đã có thể mở ra, Mục nhanh chóng dùng cách tay còn lại nắm lấy nắm bình, vận sức mở ra…
Rầm… Rầm… Rầm…
Grào… Grào… Grào…
Một tiếng nổ lớn vang lên, theo sau đó là một tiếng rít gào của một đầu Cự Long…
Cơ mà, tất cả còn chưa hết, chỉ thấy vào lúc này…
Ầm… Ầm… Ầm…
Không biết từ nơi nào, một cỗ long uy liền xuất hiện, rất nhanh đã lan ra toàn bộ Thâm Hải Ma Kình Vực, khiến cho vô số hồn thú xung quanh bị áp chế, thậm chí còn có một số ít bởi vì thực lực còn yếu, thành ra đều bị uy áp đè chết.
Uy áp của một đầu Cự Long vừa hiện, mặc dù một thân tu vi của Thâm Hải Ma Kình vô cùng kinh khủng, thế nhưng nó vẫn bị uy áp kia áp chế gắt gao, căn bản là không thể làm gì, thậm chí là ngay cả cử động.
Sau khi nếm trải cảm giác bị áp chế gắt gao, Thâm Hải Ma Kình Vương liền tỏ ra sợ hãi, thầm nghĩ: “Đó là… thứ… gì…?”
Mặc dù uy áp của 10 giọt tinh huyết của một đầu Cự Long có thể áp chế được đầu Thâm Hải Ma Kình Vương, thế nhưng Mục cũng phải chịu một áp lực không hề nhỏ.
Chỉ thấy trên bầu trời, sắc mặt của Mục càng lúc càng trở nên nhợt nhạt, cơ hồ là chỉ còn một màu trắng xám, hai mắt thì tối sầm, nếu như hắn cưỡng ép duy trì thêm nữa thì có lẽ sẽ bị hôn mê bất tỉnh… — QUẢNG CÁO —
Một