3 tháng sau…
Vù… Vù… Vù…
Vô số tiếng xé gió vang lên, theo sau đó là một vệt ánh sáng màu tím dài, đang từ từ đáp xuống một hòn đảo nhỏ nằm cách Nhật Nguyệt Đại Lục về phía Nam khoảng 100 dặm.
Không sai, các ngươi không nghe nhầm đâu, chính là Nhật Nguyệt Đại Lục.
Kỳ thực, 2 tháng trước, sau khi xuất phát để tìm mỏ linh thạch, mặc dù đã liên tục sử dụng thần thức để dò xét, thế nhưng kết quả thu về vẫn là không tìm thấy, chính vì thế mà Mục liền quyết định dùng 2 tháng thời gian tiếp theo để bay xung quanh, tìm kiếm trên Hắc Vực.
Cuối cùng, sau 2 tháng đó, bởi vì không tìm một hòn đảo hoang nào, cũng như là mỏ linh thạch, chính vì thế mà Mục đã quyết là sẽ rời khỏi Hắc Vực, dự định là sẽ thử vận may ở nơi khác.
Cứ như vậy, Mục liền dùng 1 tháng sau đó để bay theo một hướng, cuối cùng thì đã đụng phải Nhật Nguyệt Đại Lục.
Đối với việc phát hiện ra một đại lục mới, Mục cũng không có bất ngờ lắm, dù sao thì nơi này cũng là một cái vị diện, việc tồn tại nhiều mảnh đại lục cũng hết sức bình thường, không hề có gì để ngạc nhiên.
Lại nói một chút, tại sao Mục lại biết mảnh đại lục này có tên gọi là Nhật Nguyệt Đại Lục?
Đáp án rất đơn giản, đó là vì những người sống trên mảnh đại lục này gọi như vậy, thành ra Mục cũng sử dụng cái tên đó luôn.
Không sai, Nhật Nguyệt Đại Lục cũng không hề khác là mấy so với Đấu La Đại Lục, đều có nhân loại sinh sống, chủ yếu là hồn sư và hồn thú, thậm chí còn có cả một đế quốc tồn tại, gọi là Nhật Nguyệt Đế Quốc.
Ngay khi phát hiện ra mảnh đại lục này, Mục liền trực tiếp sử dụng thần thức, nhanh chóng quét qua một lượt, cho nên toàn bộ những nơi trên Nhật Nguyệt Đại Lục, hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
Đầu tiên thì phải kể đến diện tích của Nhật Nguyệt Đại Lục, nếu như lấy Đấu La Đại Lục làm mốc thì diện tích của Nhật Nguyệt Đại Lục cũng chỉ bằng một phần ba của Đấu La Đại Lục, chính vì vậy mà số lượng hồn sư và hồn thú cũng đều rất ít.
Mặc dù số lượng hồn sư và hồn thú tại Nhật Nguyệt Đại Lục ít hơn Đấu La Đại Lục, thế nhưng cũng không vì thế mà thực lực tổng hợp của mảnh đại lục này lại yếu hơn.
Tại Nhật Nguyệt Đại Lục, mặc dù phần lớn hồn sư đều sử dụng vũ hồn để chiến đấu, thế nhưng vẫn có một số lượng lớn hồn sư dùng thêm vật hỗ trợ, gọi là hồn đạo khí.
Nếu như so sánh thì có thể xem hồn đạo khí của Nhật Nguyệt Đại Lục chính là pháp khí, pháp bảo tại tu tiên giới, đều có thể hấp thu hồn lực của người thi triển và tạo ra một lượng sát thương rất lớn.
— QUẢNG CÁO —
Về phần hồn thú, mặc dù rất hiếm để bắt gặp, thế nhưng tại Nhật Nguyệt Đại Lục, những đầu hồn thú có tu vi trên 10 vạn năm là vẫn có, trong đó, mạnh nhất là một đầu Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể, tên gọi là Tà Đế, tu vi khoảng 60 vạn năm, ở Tà Ma Sâm Lâm.
Lại nói một chút về Tà Ma Sâm Lâm…
Kỳ thực, đây chính là mảnh rừng rậm lớn nhất tại Nhật Nguyệt Đại Lục, bên trong tập trung rất nhiều hồn thú sinh sống, trong đó mạnh nhất chính là đầu Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể tu vi 60 vạn năm kia, thành ra nó mới có tên gọi là Tà Ma Sâm Lâm.
Bởi vì diện tích của Nhật Nguyệt Đại Lục nhỏ hơn Đấu La Đại Lục rất nhiều, thành ra nếu so sánh với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, diện tích của Tà Ma Sâm Lâm cũng chỉ bằng một phần ba.
***
Quay trở lại hiện tại…
Lúc này, Mục đã từ trên Thanh Lôi Kiếm nhảy xuống, rất nhanh đã đặt chân lên hòn đảo hoang này.
Ngay khi Mục đặt chân xuống, Lôi Ảnh cũng từ trên vai hắn nhảy xuống, ngay lập tức đã hóa hình, nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng ban đầu của bản thân.
Mắt thấy Lôi Ảnh đã biến trở về bản thể, Mục liền nói: “Đan dược ta đã đưa cho ngươi rồi, số lượng rất nhiều, trong vòng vài năm sợ là không dùng hết được, ngươi cứ chiếu theo đó mà tu luyện.
”
“Vâng, sư phụ!” Lôi Ảnh lập tức đáp.
Thấy vậy, Mục liền phất tay một cái, ý bảo là Lôi Ảnh rời đi.
Nhìn thấy hành động của Mục, Lôi Ảnh dù sao cũng đã sống với hắn nhiều năm, tự nhiên là hiểu ý của Mục, thành ra nó liền cúi đầu một cái, sau đó thì bắt đầu chạy đi nơi khác, có lẽ là đang dò xét hòn đảo này.
Sau khi nhìn thấy bóng dáng của Lôi Ảnh đã biến mất, Mục liền cất bước, rất nhanh đã đến trước một cái mỏm núi.
Oong… Oong… Oong…
Từ trên bàn tay, một lượng linh lực cực lớn liền được ngưng tụ,