“Mục đại ca, thực sự là huynh sao?”
Trương Vô Kỵ có chút khó tin hỏi, mặc dù mấy năm trước hắn cũng đã gặp Mục trong tình cảnh giống như vậy, nhưng đến bây giờ vẫn không thể thích ứng được.
“Tiểu tử thối, sao lần nào gặp ta cũng hỏi câu đó thế, không còn câu nào khác sao?” Mục cười ha ha nói.
Vốn Trương Vô Kỵ còn định mở miệng nói gì đó, nhưng bên cạnh, Trương Thanh Trúc đã lên tiếng: “Vị đại ca này, huynh chính là Mục đại ca đó sao?”
Bởi vì đây là lần đầu tiên Trương Thanh Trúc thấy được khuôn mặt thật sự của Mục, cho nên có một chút không tin.
Cũng phải thôi, nếu chiếu theo lời kể lại của lão Trương và Trương Vô Kỵ thì Mục năm nay cũng đã được 29 tuổi rồi, thế mà trước mặt Trương Thanh Trúc lúc này là một nam tử thoạt nhìn chỉ mới 20 tuổi, như vậy thì làm sao mà nàng có thể tin tưởng cho được.
“Thế nào, tiểu Trúc, trên mặt ta có dính gì sao?” Mục nhìn lấy Trương Thanh Trúc đang ngây ngốc nhìn mình thì liền trêu một câu.
“A… ta…”
Có điều, Trương Thanh Trúc sau khi ấp úng một chút thì đột nhiên nhận ra cái gì đó, nói: “Đại ca, ngươi làm sao biết tên của ta?”
Nghe Trương Thanh Trúc hỏi như vậy, Mục cười cười, đáp: “Tên của muội là do ta đặt, tại sao ta lại không biết?”
“A…” Lần này thì Trương Thanh Trúc thực sự lúng túng, khuôn mặt trắng nõn liền có chút phiến hồng, trông vô cùng đáng yêu.
Lúc này, Trương Vô Kỵ nhìn thấy một màn như vậy liền lên tiếng giới thiệu: “Mục đại ca, đây là muội muội của đệ, gọi là Trương Thanh Trúc.”
Sau đó, Trương Vô Kỵ quay đầu về phía Trương Thanh Trúc nói: “Thanh Trúc, đây là vị Mục đại ca mà ta hay nhắc tới, cũng là người cho chúng ta Nhật Nguyệt Song Ấn.”
“Vô Kỵ, không cần giới thiệu đâu, ta với tiểu nha đầu này đã gặp nhau từ trước rồi.” Mục cười đáp.
“Hả, gặp nhau từ trước? Nhưng muội đâu có ấn tượng gì về huynh đâu?” Trương Thanh Trúc khi nghe Mục nói như vậy thì liền lục lọi lại trong ký ức, có điều vẫn không có ấn tượng gì với Mục.
“5 năm trước, một người vào gọi 10 bát mì, nhớ không?” Mục cười nói.
“5 năm trước… A… Quả thật có một người như vậy.
Không lẽ người đó là huynh?” Trương Thanh Trúc sau khi lục lọi ký ức thì liền đáp.
“Đúng vậy!”
“Không thể nào?”
Trương Thanh Trúc có chút khó tin đáp.
Trong ấn tượng của nàng, cái người thanh niên gọi 10 bát mì từ 5 năm trước với vị Mục đại ca trước mặt này căn bản là không giống nhau, như thế nào lại là cùng một người được.
Thấy bộ dáng không tin tưởng của Trương Thanh Trúc, Mục liền thầm nghĩ: “Thật đúng là một tiểu cô nương đáng yêu.”
Như vậy, để chứng minh cho lời nói của bản thân là thật, trước sự chứng kiến của Trương Vô Kỵ cùng Trương Thanh Trúc, Mục liền đưa cái tay phải lên che trước mặt, sau đó hạ tay xuống.
Ngay cái lúc Mục hạ tay xuống, đứng ở phía đối diện, Trương Vô Kỵ cùng Trương Thanh Trúc đều lộ ra vẻ mặt không thể tin được.
Bởi vì khuôn mặt của Mục lúc này đã thay đổi, chính là bộ dáng của thanh niên gọi 10 bát mì 5 năm trước, hoàn toàn không tìm ra được điểm tương đồng giữa hai khuôn mặt.
— QUẢNG CÁO —
“Cái này…”
Lần này, không riêng gì Trương Thanh Trúc, ngay cả người vốn cực kỳ điềm tĩnh như Trương Vô Kỵ cũng không thể trấn định được.
Đấu La Đại Lục không giống như tu tiên giới, mấy cái thủ đoạn dịch dung khuôn mặt hay là ẩn dấu khí tức thì hoàn toàn không tồn tại tại nơi này, có thể vẫn có số ít tồn tại, nhưng có lẽ là không có nhiều người biết.
Chính vì thế mà chỉ với một chút thuật dịch dung của Mục liền làm cho hai cái đệ đệ, muội muội này trợn mắt há mồm.
Sau khi đem khuôn mặt của bản thân trở về như ban đầu, Mục cười hỏi: “Thế nào, bây giờ thì tin chưa?”
“Wow, thật là thần kỳ, huynh có thể dạy cho muội không?” Trương Thanh Trúc sau khi thấy một màn như vậy liền kích động không thôi.
Nhìn lấy cái phản ứng của Trương Thanh Trúc, Mục liền cảm thấy có cái gì đó không đúng, có điều vẫn không biết là thứ gì.
Vì để muốn tránh né cái yêu cầu của tiểu nha đầu này, Mục bèn hỏi: “Được rồi, mấy năm nay hai đứa thế nào?”
Nghe thấy Mục hỏi như vậy, Trương Vô Kỵ liền tiếp lời: “À, là như thế này…”
…
Cứ như vậy, nửa canh giờ sau, Mục liền ngồi nghe Trương Vô Kỵ kể về những kinh lịch mà bản thân đã trải qua…
Nếu tính từ cái lúc Trương Vô Kỵ được Mục chỉ điểm cho cái thần thông Xế Phong Bán Nguyệt thì vài tháng sau, hắn liền tốt nghiệp tại Hoa Vũ Học Viện.
Cũng thời gian đó, Trương Thanh Trúc sau khi thức tỉnh vũ hồn liền nhập học tại Hoa Vũ Học Viện.
Sau đó, Trương Vô Kỵ liền tới Nham Lưu Thành, gia nhập vào Thiên Linh Học Viện.
Nếu như tính tới hiện tại thì hắn cũng đã học tập tại Thiên Linh Học Viện được 5 năm rồi.
Có điều, sau khi học tập được 4 năm, lấy thực lực của Trương Vô Kỵ thì tốt nghiệp là không có vấn đề gì, bởi vì lúc đó hắn đã 42 cấp Hồn Tông.
Nhưng mà vì để tham cuộc thi cao học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục, hắn đã ở lại học viện thêm 1 năm.
Và trong 1 năm này, Trương Thanh Trúc cũng đã tốt nghiệp tại Hoa Vũ Học Viện, liền theo ca ca gia nhập Thiên Linh Học Viện.
Vốn nàng cũng muốn theo ca ca tham gia cuộc thi cao học viện hồn sư cao cấp toàn đại lục lần này, nhưng vì còn quá nhỏ cho nên chỉ có thể đi theo quan chiến.
Lại nói về cái tiểu cô nương Trương Thanh Trúc này, Mục qua một lúc trò chuyện thì liền nhìn ra được tính cách của cô nàng này.
Nói thật, nếu như để Trương Thanh Trúc làm nam nhân thì có lẽ tốt hơn, nàng rất thích đánh nhau, cũng cực kỳ nóng nảy nữa, tính cách thì cực kỳ bá đạo, mặc dù vậy nhưng đâu đó vẫn còn tồn tại một chút nữ tính.
Đối với tính cách của tiểu nha đầu này, Mục chỉ có thể nói: “Chỉ sợ thiên hạ không loạn!”
Với lại, Mục cũng thầm cầu phúc cho tên nào cưới được cái tiểu bá vương này.
Hy vọng cái tên đen đủi nào đó không quá thảm.
(Tác: có khi là chú đấy, Mục à :v)
Sau khi nói chuyện được một lúc, Trương Vô Kỵ đột nhiên nhớ ra cái gì đó, khẽ nhíu mày nhìn phía Mục, sau đó lại trầm mặc, lúc lâu mới mở miệng: “Mục đại ca, hồn lực của huynh…”
Mặc dù còn chưa nói hết câu nhưng thanh âm của Trương Vô Kỵ cứ nhỏ dần, đến cuối cùng thì không còn mở miệng nữa.
Điều này cũng phải thôi, theo như Trương Vô Kỵ được biết, Mục lúc thức tỉnh vũ hồn, tiên thiên hồn lực chỉ đạt có nửa cấp, lấy thiên phú như vậy thì bây giờ tu vi có lẽ sẽ không cao.
Những điều chính này là những suy nghĩ lúc trước của Trương Vô Kỵ trước khi biết được bí mật của Nhật Nguyệt Song Ấn.
— QUẢNG CÁO —
Còn kể từ khi biết đến tác dụng của Nhật Nguyệt Song Ấn cũng như là công dụng bá đạo của mấy bình đan dược trong đó cùng với mấy chiêu thức cực mạnh kia, những