Tống Du Liệt nói, vẫn còn cần Qua Việt Tú
Cố gắng nhịn xuống ý muốn hét chói tai
Nhưng có một việc vẫn chưa giải quyết xong, sau khi rời khỏi trấn Mossan, còn có một chuyện vẫn luôn làm Qua Việt Tú canh cánh trong lòng, chuyện này khiến cho cô đêm nào cũng gặp ác mộng.
Nguyên nhân dẫn đến ác mộng chính là Tống Du Liệt
Ôm lấy cổ anh, dùng giọng điệu lấy lòng hỏi "Qua Việt Tú có còn được xem là một đội bóng dở tệ không?"
"Mới giành được điểm mà đã muốn thoát khỏi danh hiệu đội bóng dở tệ rồi à?" trán anh chống với trán cô
"Huh?....mới giành được điểm hả?"
"Mới giành được điểm thôi"
"Ý của anh là Qua Việt Tú vẫn là một đội bóng siêu dở tệ"
"Có thể nói là như vậy"
"Đều đã chủ động đưa đến cửa, vậy mà vẫn là đội bóng siêu dở tệ ư?". Âm lượng tăng lên
"Có loại chủ động đưa đến cửa như thế này ư?"
"Ý anh là gì?"
"Mang giày của người đàn ông khác tự đưa đến cửa?". Anh nghiến răng nghiến lợi
Cô không dám trả lời
"Còn cái áo khoác kia là chuyện gì? Áo sơ mi bị rách một lỗ to là chuyện gì nữa?"
Trong lòng Qua Việt Tú đợi Tống Du Liệt hỏi vấn đề này đã lâu rồi, lược bỏ phần của Cố Lan Sinh, Qua Việt Tú bắt đầu kể, kể cá heo ở vườn bách thú không nghe lời cô.
Nói xong phần đó, trong lòng cảm thấy ủy khuất, nói cá heo bảo em không được đi tìm anh, em vẫn cứ đi tìm anh đấy
Khẽ vuốt tóc trêи trán cô, ôn nhu hỏi, cá heo không cho em đi tìm anh, em vẫn cứ đi tìm anh à?
Gật đầu
"Qua Việt Tú, em vừa mới ghi một quả ăn ba điểm"
"Thế nên, đội bóng siêu dở tệ Qua Việt Tú lại giành được điểm nữa ư?". Cẩn thận hỏi
"Ừm, lại giành được điểm rồi, đây là quả ăn ba điểm siêu xa, lại còn ghi bàn tuyệt đẹp"
Mặt mày hớn hở, tính ra, giành được điểm rất dễ dàng
Tiếp tục kể, nói đến lúc cô ngồi trêи xe của tài xế xe tải, lời nói bị cắt ngang
"Qua Việt Tú!". Đôi tay Tống Du Liệt nắm lấy bả vai cô, tựa như muốn nhắc nhở cô
"Làm gì vậy?"
"Em cứ như vậy mà tùy tiện lên xe của một người xa lạ? Qua Việt Tú, đây là Zimbabwe, nơi này...nơi này là Châu Phi, em cũng biết, trêи châu lục này, mỗi ngày đều có vô số người mất tích mà không rõ nguyên nhân"
"Anh ta không phải người lạ, em biết anh ta tên là Maca mà, là một tài xế xe tải, chị gái anh ta sống tại khu nhà giàu của Zimbabwe, anh rể là chủ của một xưởng thuốc lá đấy"
"Địa chỉ nhà của anh ta, số điện thoại, tên của chị gái, nhà ở đâu, xưởng thuốc lá ở đâu, những cái đó em đều biết hết?"
"Em...." cúi đầu xuống
"Tóc xinh đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người ngon, liền cảm thấy những thứ đó có thể là lợi thế giúp em gặp dữ hóa lành, không không không, hoàn toàn tương phản, những điều kiện khiến em tự hào lúc nãy đều sẽ đẩy em vào chỗ nguy hiểm".
Tống Du Liệt xem cô là cái gì, những gì anh nói cô đều hiểu, cô chỉ là.....
"Em chỉ là quá nhớ anh, em chỉ là bởi vì quá muốn gặp anh"
Môi mạnh mẽ đè lên môi cô, trong một lúc lại gắt gao cuốn lấy đầu lưỡi của cô, một lúc sau lại hôn khóe miệng cô, lúc sau lại ngậm lấy vành tai của cô, dùng hàm răng cọ chóp mũi của cô, hung hăng ɭϊếʍ ʍút̼ cánh môi của cô, buông ra, lại cạy hàm răng cô ra, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, cô cũng gấp gáp đáp lại, tận lực dây dưa, cho đến khi....sắp không thở nổi
Đầu dựa trêи hõm vai anh thở dốc.
Tiếp theo thì sao? Anh hỏi cô
Tiếp theo đến anh rể của tài xế xe tải, lần này, tên của người ta là gì cô cũng không biết
"Qua Việt Tú, em muốn anh nói thế nào với em nữa?". Giọng điệu anh nghiến răng nghiến lợi như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Biết rồi, biết rồi.
Khi nói cô phải cuộn mình lại trong cái máy bay nhỏ kia, Tống Du Liệt lại thở dài lần nữa rồi hôn cô, lần này là hôn cực kỳ nhẹ nhàng, cực kỳ ôn nhu, vừa hôn vừa lẩm bẩm "Qua Việt Tú đúng là một cô gái nhỏ đáng thương"
Thật không dễ dàng, đến Zimbabwe, tốt rồi, lại phải ngồi trêи chuyến xe xóc nảy 60 dặm Anh, cuối cùng cũng đến chỗ anh ở.
"Nếu không đụng phải trợ lý của anh, em còn dự định chạy ra trước đầu xe của anh đấy". Cô nói với anh.
Sợ anh lại nói câu "Qua Việt Tú, em muốn anh nói thế nào với em nữa?" dùng tay che miệng anh lại, nói sau này em sẽ nhớ kỹ lời anh nói, đây là châu Phi.
Sau đó lại thẳng thắn nói ra:
Trang phục lộ eo là mặc cho Tống Du Liệt xem, môi đỏ đỏ cũng chỉ cho Tống Du Liệt xem, đánh phấn hồng hai má cũng là vì Tống Du Liệt
"Qua Việt Tú"
"Ừm"
"Qua Việt Tú"
"Ừm"
"Em không phải đến gặp Tống Du Liệt, em đây là đang đòi mạng Tống Du Liệt". Giọng điệu nghiêm túc, "Nói, em làm thuê cho đối thủ một mất một còn nào của Tống Du Liệt?"
Cô cười khanh khách
Tay ôm lấy cổ anh, lắc lư vòng eo, làm nũng một cách vui vẻ "Vậy Qua Việt Tú có còn là đội bóng siêu dở tệ không?"
"Vấn đề này...." Tống Du Liệt kéo dài âm thành "vấn đề này phải tốn chút thời gian nghĩ lại đã"
Tên khốn Tống Du Liệt này, sao vẫn chưa chịu mở miệng? Nếu cô lại gặp ác mộng thì làm sao bây giờ?
Nhón chân lên, hỏi bên tai anh, anh biết chúng ta làm gì trong giấc mơ của Qua Việt Tú không?
Anh đang mặc kiểu áo khoác rộng thùng thình, muốn chứa thêm một người nữa cũng không thành vấn đề, uốn éo cơ thể, đầu chui từ cổ áo khoác chui lên
Cô và anh ở trong cùng một chiếc áo khoác
"Chúng ta bây giờ có giống hai cơ thể dính liền không?". Cô hỏi anh
"Giống". Anh đáp
Cẩn thận hôn dọc khóe miệng, tay cũng không làm loạn gì cả, liếc mắt nhìn anh, xem ra cô phải nỗ lực hơn mới được, nói liền làm liền, đối đáp qua lại vài lần, Qua Việt Tú thành công nghe được một tiếng chửi thề trêи đỉnh đầu
Ừm, học sinh xuất sắc chửi thề, quá tuyệt vời
Đây là phòng của Tống Du Liệt, vì để cởi bỏ danh hiệu đội bóng dở tệ của Qua Việt Tú, cô đã vắt hết óc rồi.
Phòng tắm, ban công cô đều phối hợp hết mình như thế, cũng từ đội bóng siêu dở tệ trở thành đội bóng dở tệ, Tống Du Liệt nói, đội bóng siêu dở tệ phải chậm rãi bò từ đáy lên, trong một đêm có thể gỡ bỏ danh hiệu này không đúng với hiện thực, anh không thể lừa gạt cô được.
Phải biết, Qua Việt Tú là một cô gái nôn nóng
Giường dựa gần cửa chớp, đêm vẫn còn chưa đến khuya, cửa ban công không khóa, nhạc cổ Châu Phi với giai điệu phong phú xuyên qua cánh cửa không khóa, thỉnh thoảng truyền đến tiếng la hét của người dân bản xứ, phòng bọn họ lại gần sân tennis, đèn sân còn đang sáng choang, ánh đèn chiết xạ với cửa chớp soi đến trêи giường
Truyện được đăng tải duy nhất tại truyenwiki.com lastheleaf. Nếu bạn đang xem chỗ khác nghĩa là bạn đang tiếp tay cho bọn đạo tặc.
Bây giờ, Qua Việt Tú đang được Tống Du Liệt bế ngang, đi từng bước về phía giường, một tay của cô lười nhác gác trêи vai anh, tay kia cầm một ly rượu vang đỏ, ly cũng chỉ còn thừa lại một ít, khi anh đang tắm cô lại uống rượu, tắm xong anh bế cô từ quầy bar
Rượu còn dư lại phải làm sao bây giờ? Nhìn anh, nhẹ nhàng đong đưa chén rượu
"Qua Việt Tú, em có giả vờ thế nào cũng không trở thành người phụ nữ phong tình vạn chủng được đâu". Anh nói với cô
Tâm tư bị đoán được, đáy lòng mắng một câu, nhưng ánh mắt lại vô tội: em không thèm giả vờ đâu
Anh đặt cô trêи giường, uống hết chén rượu dư ngay tại chỗ, lấy cái ly không khỏi tay cô, cũng không cần nhìn, vươn tay đặt ly rượu vững