Cánh cửa kia đóng lại, Babu ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại trêи màn hình theo dõi.
Ba gã con tin lúc trước đã ký tên đã được mang đi, nghe nói là đi ăn đồ ngon, trong phòng chỉ còn lại một tên đàn ông phương Đông vẫn không chịu ký tên.
Qua hình ảnh theo dõi, người đàn ông phương Đông đang ngồi trêи ghế, 25-26 tuổi, văn nhã thanh tú, mới thoạt nhìn thì cảm giác là người tri thức.
Phòng giam con tin ngoại trừ không có cửa sổ, những thứ cần có đều có, giường, ghế dựa, toilet. Vì để thuận tiện trông coi, phòng có lắp thêm thiết bị theo dõi, thu âm.
Tiếng mở cửa vang lên, phòng giam có thêm ba người.
TV giám sát rõ ràng quay lại mỗi góc của căn phòng, cách xa con tin nhất là thanh niên ăn mặc như cao bồi phương tây kia, ánh mắt của Babu dừng trêи gương mặt của người thanh niên mấy giây, là một tên nhóc đẹp trai.
Tên nhóc đẹp trai kia giống với tên con tin kia, đều có gương mặt của người phương Đông, tên con tin nhìn có vẻ thuần khiết hơn, tên nhóc đẹp trai, mũi cao, lông mày rậm, khiến hắn toát lên tính chất riêng của người phương Đông lai với tướng mạo của người phương Tây.
Thành viên của tổ chức mang bàn vào đặt trước mặt đám con tin, họ cũng không nhúc nhích, thậm chí còn không thèm liếc mắt một cái.
Cách con tin gần nhất là lão đại của bang phái, hắn trao đổi ánh mắt với thủ hạ của mình, sau đó từng người lui sang một bên.
Hiển nhiên, trêи đường đi đã nói chuyện với ba người, tên nhóc đẹp trai là nhân tố mấu chốt buộc tên con tin kia ký trêи văn kiện.
Quả nhiên, tên nhóc đẹp trai chậm rì rì đi đến trước mặt con tin, mặt đối mặt, hơi vặn vặn eo, ngón tay gõ mấy cái trêи bàn, giống như đang nhắc nhở con tin: tôi nói này, không chào hỏi gì sao?
Con tin chậm rãi ngẩng đầu, khi nhìn thấy mặt của tên nhóc đẹp trai, biểu tình sửng sốt.
Biểu cảm của con tin khiến Babu không hiểu nổi, nhưng sau khi tên nhóc đẹp trai nói câu "Anh có biết tôi không?" khiến Babu cuối cùng cũng hiểu ra.
Chẳng trách
Con tin liếc mắt về phía lão đại, ánh mặt lại rơi trêи mặt của tên nhóc đẹp trai, không nói biết, cũng không nói không biết.
Tên nhóc đẹp trai cũng không lo lắng tên con tin có biết mình hay không, với một cái vẫy tay, thành viên của bang phái mạnh mẽ đè tay của tên con tin trêи bàn.
Đem bút đặt trêи bàn, ngón tay của tên đẹp trai chỉ ở chỗ ký tên, giọng nói ngược lại rất khách khí: "Làm phiền anh viết tên họ của mình vào đây"
Tên con tin không thèm xem tờ văn kiện.
Tên nhóc đẹp trai cũng không tức giận, tiếp tục nói ngon nói ngọt: "Viết xong tên, anh có thể lập tức rời khỏi phòng, phòng bếp đã chuẩn bị đồ ăn ngon cho anh, là đồ ăn Trung Quốc, ăn cơm xong, ở trêи xe ngủ một giấc, tôi bảo đảm sau khi mở mắt ra, anh liền trở lại doanh trại."
Con tin vẫn không nhìn tờ văn kiện.
Tên đẹp trai ném bút vào thùng rác, thay nó bằng một con dao.
Đây là con dao đặc biệt dùng để cắt đầu cá, loại cá 10kg trở lên, một nhát đi xuống thì thân cá sẽ ra thân, đầu sẽ ra đầu, sắc bén đến độ khiến người bán cá phải liên tục cảnh cáo con mình: cách xa con dao này ra.
Con dao nằm trêи bàn, ánh sáng từ bóng đèn dây tóc phản chiếu trêи lưỡi dao, hàn khí bức người, theo bản năng, cơ thể Babu lùi về sau, đồng bọn của hắn cũng làm động tác né tránh.
Tên đẹp trai cầm lấy dao, hơi tự hỏi, dao gác trêи khuỷu tay con tin, vỗ vỗ, giống như đang tìm chỗ để xuống tay, chậm rãi cầm chặt, lưỡi dao trắng loáng nhanh chóng lướt qua mặt tên con tin, hướng lên trêи, dừng ở đỉnh đầu hắn.
Tạm dừng.
Một, hai, ba.
Ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe lên, dao hung hăng đâm vào phía khuỷu tay của con tin, Babu theo bản năng lấy tay che mắt, lỗ tai đã chuẩn bị nghe tiếng kêu thảm thiết.
Nhưng không có. Không có tiếng kêu thảm thiết.
Tên con tin ngất rồi ư?
Bỏ tay che mắt xuống, đồng bọn của hắn cũng một bộ dạng bị dọa như thế.
Qua màn hình theo dõi, ông trùm vẫn đứng chỗ cũ, thành viên của bang phái vẫn gắt gao áp chế tay con tin, tên nhóc đẹp trai vẫn đứng trước mặt con tin, thứ duy nhất thay đổi là sắc mặt con tin.
Một dao chặt xuống như vậy, không bị dọa sợ mới lạ
Trêи khuỷu tay của tên con tin là sống dao. Nếu là lưỡi dao...Babu xoa xoa cái trán.
Chuôi dao trêи tay của tên nhóc đẹp trai, từ đỉnh sống dao đến cánh tay của tên con tin gân xanh đều nhô hết cả lên
Vẻ mặt của tên con tin tái nhợt
"Anh à, nếu một nhát chém kia đổi thành lưỡi dao, biết điều đó có nghĩa là gì không?" tên nhóc đẹp trai nhìn điểm chạm của sống dao, chậm rãi nói "ý là, nếu anh có người mình yêu sâu đậm, anh không thể ôm cô ấy được, không thể cho cô ấy cảm giác che chở"
Sắc mặt tên con tin càng thêm tái nhợt, dường như đã trải qua kịch liệt đấu tranh, mấy lần muốn mở miệng, lần thứ ba, hắn mở miệng nói "Murmansk".
Murmansk? Ám hiệu? Thuật ngữ?
"Là một thành phố ở Nga" một người bạn nhắc nhở Babu.
Ánh mắt Babu tiếp tục tập trung trêи TV
Đối với từ Murmansk trong miệng tên con tin, nhóc đẹp trai dường như không hứng thú, hắn điều chỉnh vị trí sống dao, tựa như đang tìm một vị trí đẹp giữa đầu cá và thân cá để xuống dao.
Con tin lần thứ hai mở miệng, lần này hơi tăng âm lượng: "Murmansk, sân vận động khúc gôn cầu, hút thuốc"
Tên nhóc đẹp trai dừng động tác, ngẩng đầu.
Một lát.
"Ừm, có một chút ấn tượng." nhóc đẹp trai nhẹ nhàng bâng quơ, dừng một chút, hỏi, "Chỉ là, tiên sinh, tôi không biết tại sao anh lại nhắc những chuyện đó với tôi"
"Cậu...cậu là một người làm ăn đàng hoàng" tiếng của tên con tin được hạ xuống rất thấp.
"Đây là cách lôi kéo tình cảm với tôi hả?" nhóc đẹp trai nở nụ cười "Bởi vì tôi là một người làm ăn đàng hoàng, cho nên tôi không nên xuất hiện ở đây hả?"
Con tin không nói gì nữa.
Nhóc đẹp trai nhìn thoáng qua đồng hồ, nhẹ nhàng bâng quơ, thu lại biểu cảm.
Mặt mày lạnh lùng.
Sống dao đè trêи tay tên con tin lún sâu thêm
Sống dao chuyển động, cảm giác đôi tay kia với cá nằm trêи thớt rất giống nhau.
Người cầm dao nói "Tiên sinh, nếu anh muốn cùng tôi lôi kéo tình cảm, vậy tôi sẽ mua giao tình lần này của anh, mà không cướp đoạt quyền ôm ấp người anh yêu quý"
Dao dừng lại ở cổ tay của tên con tin. Chỉ một cái lật tay, sống dao hướng lên trời, lưỡi dao hướng xuống dưới.
Lưỡi dao cách gân xanh nhô lên của tên con tin chỉ một chút nữa thôi.
Dưới thứ ánh sáng lành lạnh, thông qua màn hình theo dõi, có thể cảm giác được từng sợi lông tơ đang dựng đứng lên vì sợ hãi.
Nhóc đẹp trai nhìn chăm chú ánh sáng lành lạnh kia.
Từng câu từng chữ: "Không có đôi tay này, anh vẫn có thể ôm người anh yêu quý nhất, nhưng anh không thể lau nước mắt cho cô ấy, không thể lau nước mắt đọng nơi khóe mắt cô ấy, không thể lột cam cho cô ấy, cho dù là táo đã cắt thành từng miếng, anh cũng không thể đút chúng cho cô ấy ăn"
Sắc mặt của tên con tin trắng bệch.
Chuôi dao rơi vào tay ông trùm bang phái, người cầm dao biến thành hắn ta.
Tên trùm này nghe nói hồi nhỏ từng làm việc ở một bệnh viện dưới mặt đất. Lúc này, hắn tựa hồ như đang nghĩ về những tháng ngày hắn xử lý nội tạng dưới tầng tầm ngầm dơ bẩn.
"Anh nói cực kỳ đúng, tôi là một người làm ăn đàng hoàng, tôi nên tránh đi thôi" tên nhóc đẹp trai liếc đồng hồ trêи tường, nói "Một người bạn của tôi đang chờ bên ngoài, tôi đã hứa với bạn là chỉ ghé qua xem náo nhiệt trong 3p thôi, hiện tại còn lại 65 giây, cũng chính là nói, anh còn 65s để suy nghĩ. Chức trách của bác sĩ là gì ấy nhỉ? Vẫn là nên giữ cho tốt cái tay của mình đi, để mà còn lột cam cho người mà anh yêu nhất nữa"
Nhóc đẹp trai nói gì đó bên tai ông trùm, sau đó đi dọc về hướng cửa phòng.
Đi được vài bước, lại tạm dừng một chút. Cũng không quay đầu, nói:
"Trước khi đến đây, có người nói với tôi, mảnh đất này không tồn tại bất kỳ may mắn nào, hiện tại, tôi để câu nói này lại cho anh"
Nhóc đẹp trai rời khỏi phòng.
Lúc này, Babu nhớ lại, khuôn mặt của tên nhóc đẹp trai kia hắn đã từng gặp qua trêи một cuốn tạp chí.
Xuất hiện trêи tờ tạp chí kia đều là những nhân vật rất ghê gớm, lúc đó hắn còn thảo luận với đồng bọn tại sao kỳ này lại xuất hiện một tên người phương Đông thế này, khuôn mặt này cũng chỉ là của một thằng nhóc thôi.
Ngắn ngủn vài phút, tên nhóc đẹp trai này liền lấy hành động thực tế để chứng minh hắn có thể lên trang bìa kinh tế có ảnh hưởng nhất Nam Phi, danh xứng với thực.
Mấy phút vừa qua, tên trùm bang phái chỉ đứng đó xem.
Tiếng mở cửa vang lên, Babu nhanh chóng đứng thẳng lên, nhóc đẹp trai đi qua trước mặt hắn, dọc theo hành lang hướng ngược lại, bước chân không nhanh không chậm, tiết tấu hơi