Tướng Phủ Đích Nữ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Dương Quốc công đây là không dám sao?" Nạp Lan Tĩnh hơi cười cười, suy cho cùng thì chuyện này quan hệ đến Cung Quý phi, nàng sợ Kiếm Thiếu Niệm nói ra sẽ đau lòng, cho nên chuyện này có lẽ vẫn là nàng mở miệng, mắt nàng khẽ liếc những người bên cạnh, "Nếu thân thể Hoàng thượng đã quý như vàng, còn không mau đi phục vụ Hoàng thượng!" Nạp Lan Tĩnh nói một tiếng, bốn phía đều là người của Kiếm Thiếu Niệm, nàng nói gì thì chính là cái đó!

"Càn rỡ! Các ngươi đây là muốn tạo phản sao? Đây chẳng qua chỉ là lời nói phiến diện từ một phía!" Dương Quốc công cũng đứng ở giữa đại điện, không để cho những người kia đến gần, tuy rằng ông biết mình không phải là đối thủ của những người này, nhưng vẫn muốn đánh cược một trận!

" Lời nói phiến diện? Vậy ông nhìn cái này một chút!" Trên mặt Nạp Lan Tĩnh mang theo mấy phần ác liệt, cũng từ trong tay áo ra một phần kết luận mạch chứng, mạnh mẽ đập vào trên mặt Dương Quốc công, "Phía trên này viết rõ ràng Hiền Đức Hoàng hậu thân thể ban đầu mọi thứ đều khỏe mạnh, cho dù là cuối cùng dùng thuốc, cũng không thể gặp nạn vì dùng thuốc trợ sinh, nếu thật là bị rong huyết, vì sao còn phải dùng thuốc trợ sinh?" Nạp Lan Tĩnh nói xong, liền đi về phía trước mấy bước, từng câu thế nhưng ép Dương Quốc công lui về phía sau!

"Chư vị đại nhân, chuyện này cuối cùng có sự tình liên quan trọng đại, cũng không phải là lời nói phiến diện của người nào khiến cho mọi người tin phục, làm phiền Đại Nhân Môn tự mình đi mang nước tới, vì Hoàng thượng cùng Hòa Quý nhân rỉ máu nhận thân!" Nạp Lan Tĩnh hơi phúc thân, cư xử phù hợp, tuy nữ tử không thể tham gia vào chính sự, nhưng lúc này cũng không có người nào có phần tâm tư đi bới móc Nạp Lan Tĩnh không phải! Lại nói, quyết định này
của Nạp Lan Tĩnh cũng rất công bằng, khiến các vị đại thần nhìn một chút, nơi này không phải ai cũng có thể động tay động chân đấy!

"Càn rỡ, các ngươi cũng muốn tạo phản sao?" Dương Quốc công nhìn các vị đại thần đều đông loạt gật đầu, trong giọng nói mang theo sự phẫn nộ không thể ức chế, nhưng đến lúc này ai còn nghe ông ở nơi này nói xằng nói bậy!

Chỉ trong chốc lát, dưới sự bao vây chặt của mọi người, cuối cùng đi lấy một chén nước trong, mà Kiếm Thiếu Phong ngồi ở trên ghế rồng bị mạnh mẽ đè lại, hắn hiện nay không có võ công cũng chỉ có thể mặc cho người đùa nghịch!

Ngay cả Kiếm Thiếu Phong cùng Hòa Quý nhân đều mọi cách không muốn, nhưng một cái ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh hạ xuống, họ đã bị cưỡng ép lấy giọt máu vào trong chén nước kia, màu đỏ tươi đẹp kia, từ từ lan rộng ở trong chén, cuối cùng hai giọt máu gặp nhau, vậy mà chậm rãi hòa cùng một chỗ!

Tất cả mọi người chăm chú nhìn chằm chằm cái chén, một màn kia cuối cùng lưu lại thật sâu trong đầu mọi người, "Làm sao lại như vậy?" Dương Quốc công không khỏi lui về phía sau môt bước, ông như thế nào đều không dám tin tưởng Cái gọi là sự thật này!

Hòa Quý nhân cuối cùng nhắm hai mắt lại, nước mắt yên lặng chảy xuống, bà thật rất muốn lớn tiếng nói rằng lời Nạp Lan Tĩnh nói đều không phải sự thật, nhưng bây giờ bà thân ở trong tay Nạp Lan Tĩnh, hoàn toàn không phát ra được một chút âm thanh!

Ban đầu bà cho rằng bà đã thắng Tĩnh Thái phi, là bà đổi lấy Công 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện