Tướng Phủ Đích Nữ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thái Hoàng thái hậu nói xong, trong mắt mang theo vài phần mê ly, nhớ lại tình cảnh năm đó, nữ tử kính cẩn, nhìn nét mặt Thái Hoàng thái hậu, không mang theo một tia ghen tỵ, vẻn vẹn chỉ là hồi tưởng, hoặc là ban đầu thương tiếc với nữ tử nọ, Nạp Lan Tĩnh nghĩ đến, có lẽ cũng chỉ có nữ tử như Cung Quý phi, mới có thể có dáng vẻ không dính bụi trần!

"Ai gia thấy nàng đáng thương, người đẹp như vậy, nếu rơi vào tay người lòng dạ xấu xa thì cả đời nàng sẽ thê thảm, lúc đó ai gia hạnh phúc, lại gặp người đáng thương như vậy, ai gia liền bẩm báo với Thánh Hoàng đế, lúc đó hắn không đồng ý, nói mang một nữ tử thân phận không rõ ràng, sẽ gây bất lợi cho ai gia, ai gia cảm động, càng thêm tin tưởng tình cảm của Thánh Hoàng đế!" Thái Hoàng thái hậu nói xong, trên mặt mang nụ cười thản nhiên, giống như lúc nghĩ về ngày xưa, một nam tử không động tâm với một người có dung mạo xinh đẹp như vậy, đó chính là nói rõ nam tử này thật tâm yêu mình, mặc dù đến hôm nay, Thái Hoàng thái hậu nhắc tới đoạn thời gian đó, nụ cười thủy chung không thể che giấu!

Mọi người yên tĩnh, không ai nói, nghe Thái Hoàng thái hậu kể, giống như nhìn thấy tình cảnh năm đó!

"Nhưng là, ai gia lại không nghĩ tới, lòng người khó dò, khi nàng mới vừa vào cung đối với ai gia thiên ân vạn tạ, giống như có thể vào cung làm nô tài đã là ân huệ to lớn, ai gia thương tiếc nàng, cố ý phân phó chưởng cung ma ma bên cạnh chăm sóc nàng, nhưng không ngờ, đây chính là cho nàng cơ hội, khi ai gia có thai, nàng lại dám quyến rũ Thánh Hoàng đế, bụng của nàng hiện rõ thì ai gia mới phát hiện, ai gia chưa bao giờ nghĩ tới hạnh phúc này qua nhanh như vậy, dưới cơn thịnh nộ ai gia muốn trục xuất nàng ra khỏi hoàng cung, Tiên đế lại nói cho ai gia, tim của hắn đã
là của tiện nhân kia rồi!" Thái Hoàng thái hậu nói xong, trong mắt tóe ra mấy phần lạnh lùng, trên người nồng nặc sát ý!

Nạp Lan Tĩnh không khỏi thở dài, người đời đều biết Thái Hoàng thái hậu được Thánh Hoàng đế Nhất Thế Vinh cưng chiều, nhưng bên trong thì chỉ có người trong cuộc mới biết được, Nạp Lan Tĩnh không khỏi nghĩ tới một câu nói, Đế Vương vô tình, sao giao tâm cho một nữ nhân, lòng của nàng buồn, ánh mắt nhìn Kiếm Thiếu Niệm, mang theo vài phần mê mang, nàng bắt đầu hoài nghi, nếu Kiếm Thiếu Niệm lên ngôi Hoàng đế, có thể đối với mình thủy chung hay không!

"Nhưng, cuối cùng ai gia có cơ hội, ban tiện nhân cho một hoạn quan, để cho bọn họ sống với nhau!" Thái Hoàng thái hậu cuồng tiếu một tiếng, không thể không nói biện pháp này của Thái Hoàng thái hậu cực kì độc ác, nếu bà giết nữ nhân kia, có lẽ Thánh Hoàng đế còn có thể truy phong nàng là phi tử, nhưng biện pháp này lập tức chặt đứt tất cả đường lui của Thánh Hoàng đế, một Hoàng đế không thể cướp thê tử của hoạn quan, giết hắn cũng không thể chứng minh, cho dù đứa bé trong bụng nàng, là con cháu hoàng gia, cũng không thể làm gì được!

"Chỉ là, ai gia vẫn không yên lòng, cho bọn họ xuất cung, ai gia sắp lâm bồn, không muốn chém giết thêm nữa, nhưng lần này ai gia mềm lòng, lại khiến ai gia hối hận cả đời!" Thái Hoàng thái hậu cắn răng, phảng phất như gặp phải chuyện sợ hãi chưa từng có, trong lòng Nạp Lan Tĩnh cả kinh, đoán được Thái Hoàng thái hậu muốn nói gì, nhưng thấy trên mặt Kiếm Thiếu Niệm không có thay đổi gì, muốn mang Kiếm Thiếu Niệm rời đi, lời đến khóe miệng, lại nuốt trở vào!

"Nhiều năm như vậy, Thánh Hoàng đế mặc dù hận ai gia, nhưng vẫn còn hổ thẹn, cũng không bạc đãi 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện