Tướng Phủ Đích Nữ

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Không có ai nói gì cả, Vương Gia, nơi này miếu nhỏ, kính xin Vương Gia mau chóng rời khỏi!" Âm điệu của Cung thị chợt lên cao, giống như là không có lý trí, Nạp Lan Tĩnh chưa từng thấy Cung thị như vậy, thay vì nói là tranh luận, không bằng nói là bà đang mượn cớ phát tiết, giống như muốn phát tiết toàn bộ ủy khuất trong lòng ra ngoài!

Sắc mặt Cung thị rất lạnh, ngược lại hôm nay bà đã nhìn rõ, cùng người của Hoàng thất có dính líu, cũng sẽ không có kết quả tốt, ban đầu là mình, sau lại Vận Ninh, bây giờ là Tĩnh nhi, từng người đều bị người của Hoàng thất lợi dụng, bị tổn thương!

"Cái người này là có ý gì?" Tương Bình Vương cũng rất không vui, nhìn Cung thị muốn rời đi, không khỏi giữ cánh tay nàng lại, hắn có thể tha thứ cho việc Cung thị cố tình gây sự, nhưng không cho phép nàng rời mình đi, "Đến tột cùng nàng có ý gì, hôm nay nàng nói rõ ràng đi!" Ánh mắt của Tương Bình Vương rất đỏ, ngược lại cũng rất lý trí, không có xảy ra cái gì quá khích!

"Ý gì?" Cung thị không khỏi cười lạnh một tiếng, trong mắt mang theo nồng đậm giễu cợt, "Nạp Lan Diệp Hoa không còn là người, nhưng cũng không làm được chuyện cấu kết với thân tẩu (Chị dâu)!" Hình như cuối cùng Cung thị không nhịn được, nói ra chuyện đã giấu ở đáy lòng nhiều năm!

Nạp Lan Tĩnh cả kinh, những chuyện này nàng chưa từng nghe Cung thị nhắc qua, chuyện năm đó chân tướng như thế nào, cũng không được biết, Nạp Lan Tĩnh nhíu mày thật chặt, vào lúc này cũng nhìn không ra, cuối cùng năm đó họ có hiểu lầm gì, còn là Tương Bình Vương phụ mẫu thân, Nạp Lan Tĩnh đứng ở một bên, cũng không lo lắng Tương Bình Vương sẽ thương tổn Cung thị!

"Suy cho cùng nàng có ý gì, hôm nay nàng nói rõ ràng mọi chuyện đi!" Tương Bình Vương cũng không nghĩ đến Cung thị dám nói những lời như vậy, sắc
mặt của hắn âm trầm dọa người, Cung thị có thể nói nàng không còn yêu mình, nhưng chắc chắn sẽ không tìm cớ như vậy để cự tuyệt mình, chỉ là Tương Bình Vương cũng nhận thấy được chuyện này nhất định không đơn giản!

"Chuyện như vậy, so với bất luận kẻ nào ngươi phải rõ ràng hơn chứ!" Cung thị mạnh mẽ gỡ tay Tương Bình Vương ra, năm đó bọn họ đánh bậy đánh bạ quen biết, hắn cười mình đanh đá, mình nói hắn là hoàn khố, nhưng cũng không phải có thâm thù đại hận như vậy, nhưng xuân tâm nảy mầm, Nạp Lan Diệp Hoa nhẹ nhàng lễ độ, Cung thị luôn cảm thấy đây mới là người mình muốn, mạnh hơn gấp trăm lần so với Tương Bình Vương, sau lại tự mình hiểu biết một ít chuyện, Cung thị mới hạ quyết tâm, cho dù Tương Bình Vương đã từng tỏ rõ cõi lòng, Cung thị tâm ý cũng đã tuyệt! (trong lòng Cung thị đã cắt đứt chuyện tình cảm này)

Thế nhưng, rốt cuộc ban đầu có từng động lòng, ngay cả bản thân mình Cung thị cũng nói không rõ ràng, nếu không phải Tương Bình Vương hết sức dây dưa, có lẽ lời này cả đời Cung thị cũng sẽ không nói ra ngoài, nàng luôn cảm thấy, Tương Bình Vương như thế nào lại thích nói đúng lý hợp tình như vậy!

Tương Bình Vương gắt gao nhìn chằm chằm ở trên mặt Cung thị, thật lâu sau tựa hồ đã bình ổn tức giận trong lòng, "Chuyện này, Bổn vương chắc chắn tra rõ ràng!" Tương Bình Vương lạnh giọng mở miệng, vẻ mặt kia mang theo vài phần đau thương, mấy phần tức giận, giống như trong lúc nhất thời hắn lại biến thành Tương Bình Vương trước kia!

Cung thị cũng không lên tiếng, Tương Bình Vương bước nhanh rời khỏi, ngay


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện