Kế hoạch của Yun Phong sẽ được diễn ra vào ngày đại thọ của Nữ vương
```
* Yun Phong muốn ta kết thân hơn với Lục công chúa, sau đó là tiếp cận Đại công chúa, càng để nhiều người biết về chuyện này càng tốt...hạ thuốc mê vào rượu của bá quan trong triều trong buổi tiệc.
Nếu có bị phát hiện thì mũi nhọn sẽ bị kéo về hướng hai vị điện hạ.
Người của Yun Phong sẽ nhân hỗn loạn mở cổng cung...Suy cho cùng, Yun Phong vẫn là muốn tìm một người thế mạng.
Còn về phía Nữ vương, đối với Yun Phong bà ấy chẳng có tí sát thương nào.
Lưu Khắc Huân dùng ánh mắt chứa đầy sự đau lòng nhìn Tư Uyển.
* Chuyện ở trong lễ mừng thọ cứ để ta nghĩ cách, Lưu nữ lang trước mắt cứ làm theo lời của Yun Phong, tránh bứt dây động rừng.
Tiễn Lưu Khắc Huân và Tư Uyển ra cửa, Hoàng Lạp thở dài nhìn theo hai người họ.
* Sao chàng lại thở dài, có điều gì lo lắng sao?
* Ta là đang lo cho hai người họ.
Lão Lưu tìm được ái nhân là huynh đệ ta nhất định ủng hộ.
Nhưng gia đình của hắn thì không hẳn, dẫu sao Tư Uyển cũng chỉ là người hầu trong phủ.
Ta lo...
* Được rồi, được rồi.
Chàng đừng nghĩ quá nhiều, nếu Lưu tướng quân không có bản lĩnh bảo vệ nữ nhân của ngài ấy thì không cần ra chiến trận làm gì nữa.
* Đúng đúng, nàng nói rất đúng.
Đại công chúa lúc nào cũng suy nghĩ hơn ta một bậc, Hoàng Lạp xin bái phục.
Hoàng Lạp nịnh nọt, chạy lại bóp vai cho Đại công chúa.
* Hừ, cái miệng của ngươi đó, cái gì cũng nói được.
...!***...
Lưu Khắc Huân cõng Tư Uyển trở về.
Tư Uyển nằm trên lưng Lưu Khắc Huân vô cùng thoải mái mà ngủ gật: Lưng của công tử thật rộng.
Đến góc phố ít người qua lại, Lưu Khắc Huân định để Tư Uyển xuống nhưng lại cảm nhận được hơi thở đều đều của cô.
Hắn đứng yên ở đó một lúc mới chầm chậm bước đi, mọi hành động đều thật cẩn thận để không đánh thức đến người trên lưng.
Lưu Khắc Huân cũng đã đi đường vòng, tránh đường lớn trên phố sẽ có nhiều người.
Đứng trước cửa tiểu viện, Lưu Khắc Huân nghĩ mình có nên đi thêm một vòng nữa hay không.
* Ưm~.
Công tử, về đến rồi sao...
* Ừm.
* Hả, nô nô tì xin lỗi, để người cổng nô tì đi xa như vậy.
* Không sao.
Thấy Tư Uyển có định xuống, Lưu Khắc Huân chớp thời cơ nói.
* Nằm thêm một lát đi, ta cõng nàng vào phòng.
Dù Tư Uyển muốn từ chối nhưng Lưu Khắc Huân sẽ không cho cô cơ hội
...***...
Sáng hôm sau, trong bữa cơm Lý Đại đột nhiên hỏi Tư Uyển.
* Nữ lang hôm qua ngủ rất ngon phải không, ta thấy tinh thần của cô rất tốt.
* Ừm, đúng là ngủ rất ngon.
Tư Uyển sẽ không để ai biết việc mình đêm qua mơ thấy bản thân tựa vào lưng của Lưu Khắc Huân mà ngủ, đầu gác lên bờ vai vững chãi.
Khi Lưu Khắc Huân đến Tư Uyển chột dạ, giả bộ cúi đầu chăm chú ăn cơm.
Lưu Khắc Huân kéo ghế ngồi cạnh Tư Uyển.
Khác với Tư Uyển, Lưu Khắc Huân biểu cảm