Bên trong tẩm điện, Đại công chúa bị trói quăng ở một góc.
Nữ vương thì nằm trên giường, có lẽ vẫn còn say rượu.
Nhìn ngó xung quanh, chắc chắn không có người, Tư Uyển mới đi đến gỡ khăn che miệng Đại công chúa xuống.
Công chúa người không sao chứ?
Ta vẫn ổn, ngươi giúp ta xem tình hình của mẫu hoàng thế nào rồi.
Tư Uyển đứng từ xa cũng đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Đây mà là Nữ vương một nước sao: Tư Uyển thở dài nghĩ.
Sờ mạch tượng, kiểm tra qua một chút, Tư Uyển nói với Đại công chúa.
Nữ vương vẫn ổn, ngài ấy...là đang ngủ thôi.
Đại công chúa có gì đó muốn nói nhưng rồi lại thôi.
Cô ấy là không muốn thừa nhận mẫu hoàng của mình là một hoàng đế bất tài, vô dụng.
Phía Yun Phong có chuyện gì không?
Cô ta đưa ra yêu cầu trong một canh giờ phải giao ra ngọc tỷ.
Chắc cũng sắp đến giờ rồi.
Vậy...!chúng ta cũng bắt đầu thôi.
...***...
Bên ngoài, bọn họ đang trong quá trình giao nhận ngọc tỷ.
Yun Phong nào biết ở tẩm cung giam giữ Nữ vương đang có chuyện gì xảy ra.
Có chuyện gì đấy?
Đột nhiên, nghe thấy tiếng kêu cứu, thị vệ canh giữ bên ngoài vội vàng chạy vào.
Đại công chúa, cô ta muốn tự sát, các ngươi mau qua đây giúp đi.
Không biết làm thế nào, đám thị vệ chỉ đành nghe theo lệnh của Tư Uyển.
Bọn chúng nhanh tiến đến muốn khống chế Đại công chúa mà không chú đến Tư Uyển phía sau lấy từ trong tay áo ra một lọ.
Nhân lúc bọn chúng mất cảnh giác, lập tức vung thứ bột màu trắng trong lọ ra.
Chỉ trong ba tiếng đếm cả bọn đều nằm rạp xuống đất.
Đại công chúa lúc nãy còn nằm quằn quại dưới đất bỗng đứng dậy, như không có chuyện gì mà chỉnh trang y phục.
Người của Yun Phong không đủ để canh giữ toàn bộ thiên điện, nhân lúc bọn thị vệ tập trung ở điện chính, Tư Uyển và Đại công chúa đưa Nữ vương trốn đi từ cửa sau.
Đi được một đoạn, Nữ vương vùng vằng tỉnh dậy.
Dìu một người bất động đã khó, bây giờ phải dìu một người say đi đứng loạng choạng lại càng khó hơn.
Mẫu hoàng, người không sao chứ?
Nhanh lên, Yun Phong sẽ nhanh chóng đuổi theo thôi.
Điều bọn họ lo sợ cuối cùng đã đến, chỉ không ngờ là lại đến nhanh như vậy.
Không xong rồi.
...***...
Yun Phong, thứ ngươi muốn đã được đưa đến.
Trước tiên ngươi phải để chúng ta xác nhận Nữ vương và Đại công chúa vẫn an toàn.
Yun Phong nhoẻn miệng cười.
Các ngươi bây giờ còn dám ra điều kiện với ta sao? Mà cũng được thôi, Yun Phong ta cũng đâu phải hạng người keo kiệt.
Ra hiệu cho thuộc hạ dẫn con tin đến.
Yun Phong ngồi bắt tréo chân, nhàn nhã thưởng thức viên ngọc bằng phỉ thúy trong tay.
Được một lúc thì thị vệ của cô chạy vào.
Yun Phong nghe xong mấy lời mà thị vệ nói, trầm mặt, sau đó là viên ngọc phỉ thủy trong tay bị đập nát.
Dẫn vào đây.
Mấy người Hoàng Lạp Lưu Khắc Huân thấy Yun Phong tức giận như vậy thì có chút nhẹ nhõm, nghĩ bên phía Tư Uyển đã kịp thời chạy trốn.
Nhưng cảnh tượng sau đó làm Lưu Khắc Huân