Trình Hàn Tuấn đã đợi trước cửa tướng phủ rất lâu, hắn muốn gặp Lý Viên Kỳ muốn nhìn thấy y nhưng rồi lại nghĩ đến y gặp hắn sẽ lại tỏ ra không vui, hắn rất muốn hỏi rốt cuộc hắn là sai ở đâu, hắn vẫn không nỡ làm tổn thương Lý Viên Kỳ dù trong đầu đã nhiều lần muốn chiếm lấy y nhưng trai tim hắn không cho phép hắn làm vậy, hơn nữa hắn biết nếu như hắn làm vậy Lý Viên Kỳ sẽ không thèm nhìn đến hắn nữa
Lý Viên Kỳ phân vân muốn quay lưng rời đi nhưng sau lưng y lại là Trình Hàn Nhất
Kể từ ngày hôm đó Trình Hàn Nhất hoàn toàn thay đổi, tất cả mọi thứ mà hắn trước đây vẫn phân vân không dám ra tay thì bây giờ hắn không sợ một chút nào nữa cũng chẳng kiên kị nữa
Trình Hàn Nhất âm thầm đi theo Lý Viên Kỳ định trên đường trở về vương phủ liền bắt người đi, nhưng không nghĩ đến trước cửa phủ lại gặp đệ đệ của mình
Trình Hàn Tuấn từ xa đã thấy được bóng dáng của Lý Viên Kỳ, hắn vui mừng muốn chạy đến thì nhìn thấy một bóng dáng cong quen thuộc hơn, không những vậy hắn dường như cảm nhận được bóng dáng kia sắp làm một việc gì đó và quả thật như vậy, bong người kia tập tức từ phía sau lao đến khống chế Lý Viên Kỳ, còn nhanh chóng nhét đan dược vào miệng Lý Viên Kỳ
Dược vào miệng chưa bao lây Lý Viên Kỳ liền thấy tầm nhìn không còn rõ nữa mà trực tiếp ngất đi, người kia cứ như vậy ôm Lý Viên Kỳ phóng ngựa mà đi, Trình Hàn Tuấn liền dùng khinh công đuổi theo mà chặn lại
“Trình Hàn Nhất ngươi đang làm gì vậy”
Trình Hàn Tuấn quát lớn, hắn không nghĩ vị ca ca ôn hoà của mình lại dám làm như vậy
“Ngươi tránh ra, không phải việc của ngươi, nếu ngươi đã không dám vậy thì nhường Kỳ nhi lại cho ta, đừng ở đây vướng bận tay chân của ta”
Trình Hàn Nhất nói
“Huynh nghĩ huynh đưa Kỳ nhi đi thì không ai tìm được đệ ấy hay sao, Lý tướng quân nhất định không bỏ qua, Bạch thúc thúc cũng sẽ không bỏ qua”
Trình Hàn Tuấn nhắc nhở, mặc dù tính cách hắn bốc đồng nhưng hắn biết Lý Viên Kỳ là trân bảo của Lý Nguyên và Bạch Viên chỉ cần y biến mất hai người bọn họ hoàn toàn có khả năng tìm ra y vì hai người bọn họ vốn dĩ trước đây đều đứng đầu ám vệ bên cạnh Phụ hoàng và phụ thân
“Ngươi yên tâm, ta đã sắp xếp tất cả, cho dù muốn nghi ngờ cũng không nghi ngờ được, nếu như sự việc bại lộ thì ta cũng sớm đem trách nhiệm đổ lên đầu ngươi rồi, ngươi vì quá nhân từ cho nên nhiều lần làm hỏng chuyện, nếu ngươi không làm được thì để hoàng huynh đây thay ngươi làm”
Trình Hàn Nhất không muốn đôi co với Trình Hàn Tuấn nhiều mà nhanh chóng ôm lấy Lý Viên Kỳ rời đi, Trình Hàn Tuấn đương nhiên không để ca ca mình thành công thức hiện kế hoạch y nhanh chóng phi ám khí về phía Trình Hàn Nhất
Trình Hàn Nhất mau chóng né được quay đầu lại nhìn Trình Hàn Tuấn
“Huynh không sợ nếu như huynh ép buột Kỳ nhi, đệ ấy sẽ hận huynh cả đời hay sao, Trình Hàn Nhất huynh suy nghĩ cho kỹ vào”
Trình Hàn Nhất nghe vậy liền cười lớn, Trình Hàn Tuấn giả nhân giả nghĩa không phải trong đầu hắn cũng có suy nghĩ như vậy hay sao, bây giờ lại kêu hắn nghĩ kỹ thật nực cười
“Trình Hàn Tuấn ngươi khiến ta thật mắc cưởi, ngươi cũng có những suy nghĩ đó mà thôi, ngươi không khác gì ta cả, ngươi cũng giống hệt ta mà thôi”
Trình Hàn Tuấn bị nói trúng liền im bặt, hắn đúng thật có những suy nghĩ kia, cũng sớm chuẩn bị tất cả nhưng rồi lại không dám làm, hắn là sợ Lý Viên Kỳ sẽ hận hắn,