Bên phía Tứ A Ca - Duẫn Ca cũng đã biết tin tức.
Vệ Thường Tại đập tay lên bàn tức giận quát tháo.
" Tiện nhân ! Tất cả đều là tiện nhân ! "
" Mẫu phi....người nói bé chút , nếu phụ hoàng biết được thì hai mẹ con ta không có đất dung thân đâu ! "
" Con tiện nhân Diễm Hạnh , nó vẫn chưa tha cho ta mà ! "
" Mẫu Phi...chúng ta phải làm sao ? "
" Con phải cố lên , con xem con đó.
Chỉ biết gây chuyện khắp nơi , ta phải tìm cách lấy được sủng ái của hoàng thượng...!"
Tối hôm đó
Thịnh Long Đế vừa xem xong tấu chương , Triệu Tổng Quản liền đề cập để Thịnh Long Đế tắm suối nước nóng thư giãn.
Thịnh Long Đế ngâm mình thư giãn , không cho bất kỳ ai vào làm phiền.
Nếu có thì cũng chỉ có Triệu Tổng Quản được phép vào bẩm báo chuyện hệ trọng.
Ở đâu đó có tiếng hát êm tai , lời bài hát nồng nàn tình chàng ý thiếp.
Chuyện tình yêu của nữ nhi , nỗi nhung nhớ người tình.
Thịnh Long Đế khẽ mở đôi mắt sắc lẹm của mình , lớn tiếng gọi.
" Triệu Bảo ! "
" Có nô tài ! "
Triệu Tổng Quản vội vàng bước vào trong.
" Ngươi có nghe tiếng hát không ? "
Nghe xong câu nói này , Triệu Tổng Quản nghe kĩ đúng là có giọng hát nhỏ không rõ ở đâu.
" Dạ...nô tài có nghe thấy ! "
" Cho người tìm xem người hát là ai ! "
" Dạ ! "
Ở phía ngoài xa.
Cung nữ thân cận của Vệ thường tại đang đàn khúc nhạc , còn Vệ thường tại vẫn đang hát khúc nhạc nồng nàn tình ý.
Phía sau là binh lính thị vệ với Triệu Tổng Quản đứng dẫn đầu.
Triệu Tổng Quản cúi người tham kiến.
" Tham kiến Vệ Thường Tại ! "
" Triệu Tổng Quản ? Sao ngài lại tới đây ? "
" Là giọng hát của người nào đó làm phiền hoàng thượng đang nghỉ ngơi , hoàng thượng sai chúng nô tài đến tìm người đó đây ! "
" Là...là giọng hát của ta đã làm phiền hoàng thượng nghỉ ngơi sao ? "
" Phiền Vệ Thường Tại theo nô tài !