Đương nhiên là không muốn rồi!
Cũng không biết sức lực ở đâu ra, hoặc có lẽ Dung Lê đột nhiên có chí khí, cô tát bốp vào mặt Tống Tuân Thanh.
Tống Tuân Thanh ngơ ngác nhíu mày.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhân cơ hội tốt này, cô đứng phắt dậy, hất mạnh Tống Tuân Thanh vào sofa, vẻ mặt “Khắp trời đất này bà đây là lớn nhất”.
Muốn ngủ cùng á? Nằm mơ đi.
Nhưng trong lòng Dung Lê biết rõ anh uống say, cứ thế này thì không tốt với người say rượu. Thế là cô dồn hết sức bình sinh lôi anh vào phòng ngủ, đắp chăn cho anh, sợ anh lại có ý xấu gì đó nên vội vàng đóng cửa lại.
Như vậy coi như hoàn thành nhiệm vụ rồi nhỉ?
Chắc chắn thế rồi, Dung Lê vừa đi vừa nghĩ.
Cô cứ kinh hồn bạt vía đợi tới hôm sau, Tống Tuân Thanh cũng không gửi tin nhắn cho cô. Chắc thực sự không nhớ nữa rồi, Dung Lê thầm thấy may mắn.
Chị Tất gửi tin nhắn Wechat nhắc nhở cô, tuần sau phải vào đoàn phim “Nụ hôn tình ái” rồi, đoàn phim sắp xếp đóng máy trong một tháng, sau đó nghỉ phép năm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dung Lê đã nói với Dung Thần, bảo cô nhóc ở lại trường trong khoảng thời gian này. Dung Thần có mấy cô bạn thân trong trường, cô nhóc vẫn luôn muốn ở cùng với bọn họ, chẳng qua cứ ăn vạ ở chỗ chị gái mãi, chưa từng nghĩ tới việc rời đi.
Ở lâu cũng thấy hơi chán, bây giờ Dung Lê bận rồi, cô nhóc không đi cũng phải đi, tâm trạng lại hơi vui vẻ. Ở cùng với chị gái, đương nhiên sẽ bị quản thúc nhiều.
Cô dọn dẹp qua căn phòng, nhìn đồng hồ, đã hai giờ chiều rồi, bèn định đi thăm Hứa Như Vân ở viện điều dưỡng.
Hứa Như Vân là mẹ của cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ngồi xe vừa tới cổng viện điều dưỡng Bầu Trời đã thấy một người phụ nữ đeo kính râm đi từ cổng ra. Thân hình người phụ nữ đó yểu điệu, mỗi một bước đi đều toát ra khí chất duyên dáng quyến rũ không giống người bình thường.
Không phải Lâm Gia Lăng thì là ai được nữa? Chẳng qua, Dung Lê nhạy bén nhận ra, dưới kính râm của Lâm Gia Lăng mơ hồ có nước mắt chảy ra.
Lâm Gia Lăng cũng nhìn thấy cô, chủ động chào hỏi: “Có muốn đi uống tách cà phê không?”
Lâm Gia Lăng càng quen thuộc với nơi này hơn, quen đường quen nẻo tìm một quán cà phê yên tĩnh, bọn họ lên tầng cao nhất, nơi này vô cùng yên lặng, không có một ai.
Lâm Gia Lăng và Dung Lê đều tháo kính râm ra, nhìn nhau mỉm cười.
Lâm Gia Lăng nói: “Làm nghệ sĩ mệt lắm nhỉ? Mỗi một hành động cử chỉ đều sợ bị người khác theo dõi.”
Dung Lê cười khẽ: “Mệt lắm, nhưng trong xã hội này, không có bản lĩnh không có học lực thì còn làm gì được nữa.” Hiển nhiên đang tự chế giễu mình: “Muốn có thu nhập cao, đương nhiên phải trả giá nhiều hơn người xung quanh. Tóm lại tôi thấy chỉ cần có phim để đóng, mỗi ngày đều đáng để mong chờ.”
Lâm Gia Lăng lại thấy hơi bất ngờ.
Cô ta ở trong giới giải trí, bão táp mưa sa trong đây thế nào cô ta đều biết cả. Cô ta cũng từng đọc cái gọi là scandal về Dung Lê rồi, những thứ vớ va vớ vẩn đó đều do cánh truyền thông viết lung tung, cô ta không tin lắm.
Lâm Gia Lăng cười: “Tôi nhớ mười mấy tuổi cô đã vào giới rồi, không có tiếc nuối gì à?”
Tiếc nuối ư? Có chứ. Thế là Dung Lê nghiêng đầu suy nghĩ: “Thực ra tôi từng cảm thấy mình rất hạnh phúc trong một khoảng thời gian rất dài, cho dù mỗi một hành động đều lộ ra trước mắt mọi người, nhưng tôi có thể kiếm được rất nhiều tiền mà. Có tiền là tốt rồi.”
Lâm Gia Lăng nghĩ thầm, hóa ra Dung Lê cũng là người có tâm sự.
Dung Lê mất ba vào năm cấp hai, sau này tinh thần mẹ hỗn loạn, lại vào bệnh viện. Dung Hướng Nam là chú của cô, mở một công ty nhỏ, có lòng tốt nhận nuôi chị em bọn họ, nhưng dù gì thím cũng không có quan hệ huyết thống với cô, có lúc sẽ đối xử lạnh lùng. Suốt một khoảng thời gian rất dài cô sống rất khổ, nhưng cô không nói gì cả, bởi gì không muốn gây thêm phiền phức cho chú.
Sau này lúc học lớp mười, cô có cơ hội lên TV, bất ngờ trở nên nổi tiếng. Các bên hợp tác lần lượt tới, cô cắn răng làm liều đến cùng, dứt khoát nghỉ học rồi ký hợp đồng với một công ty, bắt đầu con đường trở thành ngôi sao.
Cuộc sống sau đó thực sự tốt hơn rất nhiều, thím cũng coi trọng cô hơn một chút, chú cũng không còn phải khó xử giữa hai bên nữa, Dung Thần cũng có thể nhận được sự giáo dục tốt hơn. Cô có thể báo đáp chú, cũng có thể cho mẹ nằm viện điều dưỡng tốt nhất.
Bắt đầu do dự từ khi nào đây?
Ba năm trước, Dung Lê quay liên tiếp ba bộ phim, xin nghỉ hai tháng với công ty, cô tới đại học Tây Xuyên.
Sau đó nữa thì ở bên Tống Tuân Thanh, lúc nào Dung Lê cũng cảm nhận được khoảng cách giữa bọn họ, anh ăn nói rất giỏi, mà cô thì lại gây ra chuyện xấu hổ mấy lần, cũng cảm thấy không ngẩng nổi đầu trước mặt anh.
Anh luôn an ủi cô, nhưng trong lòng cô luôn cảm thấy khó chịu.
Cô không kìm được nghĩ, nếu vẫn cứ đi học thì tốt rồi, nếu học tiếp lên đại học thì tốt rồi.
Mỗi lần nghĩ đến đây, Dung Lê đều sẽ cười khổ, cô chọn tới đại học Tây Xuyên lúc trong kỳ nghỉ chắc cũng vì nội tâm cảm thấy tiếc nuối phải không? Mà thứ gọi là tiếc nuối, chính là việc mà cả đời này không thể nào hoàn thành được nữa.
Dung Lê nhìn thẳng, không suy nghĩ nữa, cô không muốn nói nhiều tới những điều này, sợ nói nhiều người khác lại cảm thấy cô cầu kỳ lắm chuyện, có những thứ xác định phải tự đau một mình trong âm thầm.
Lâm Gia Lăng cũng thể hiện sự tôn trọng, không hỏi nhiều.
Nhân viên phục vụ mang hai tách Americano cho bọn họ, thêm cả hai miếng bánh phô mai.
Lâm Gia Lăng đột nhiên nói: “Tìm được một người yêu mình không dễ dàng gì. Nếu vẫn còn tình cảm thì hãy trân trọng, ở bên nhau đi.”
Dung Lê: “?”
Chuyện gì vậy? Lâm Gia Lăng đột nhiên làm giáo viên đời sống à?
Dường như Lâm Gia Lăng cũng cảm nhận được lời nói này hơi đường đột: “Ai mà không có quá khứ như vậy chứ, tôi vừa nhìn đã nhận ra luật sư Tống có tình cảm với cô.”
Dung Lê là người trong giới, ít nhiều gì cũng từng thấy scandal về Lâm Gia Lăng. Ngoài việc bung xõa để thu hút sự chú ý của người khác, không thể không nhắc tới những trải nghiệm ban đầu của Lâm Gia Lăng.
Lâm Gia Lăng đã ngoài ba mươi tuổi, cô ta debut cũng rất sớm, khi đó sự kiểm soát của giới giải trí không nghiêm ngặt như bây giờ, để mau chóng kiếm tiền mà Lâm Gia Lăng đã làm diễn viên khiêu dâm, từng quay phim người lớn phơi bày cơ thể cùng các bộ phận tế nhị.
Thực ra khi đó Lâm Gia Lăng đang trên đà nổi tiếng, hoàn toàn không cần phải làm như vậy. Những người được gọi là kỳ cựu trong giới giải trí viết rằng cô ta làm vậy là vì bạn trai mình, bạn trai muốn làm một dự án nhưng lại thiếu kinh phí.
Lâm Gia Lăng đã hy sinh bản thân.
Nếu tin đồn là thật, bây giờ Lâm Gia Lăng sống không hề tốt, có lẽ đúng là không phải câu chuyện nào cũng có kết thúc đẹp.
Dung Lê bỗng thở dài một hơi.
Cô lắc đầu, hỏi rằng: “Chị chắc