Dung Lê vẫn luôn rất dứt khoát, không nói gì nhiều mà đi luôn.
Tống Tuân Thanh thông qua camera nhìn thấy người phụ nữ đi trên đôi giày cao gót rời khỏi văn phòng luật mà không quay đầu lại. Anh cười khổ, trong lòng anh từng đau khổ cầu xin cô quay đầu rất nhiều lần, chỉ cần cô quay đầu nhìn anh một cái, anh sẽ có thể buông xuống tất cả sự kiêu ngạo, vẫn yêu thương cô như trước đây, xem cô như báu vật trong tim.
Nhưng cô không hề làm thế, cô không lưu luyến dù chỉ là một chút, cho dù bây giờ có tồi tệ đến mức nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Tuân Thanh đứng lên, anh vắt áo khoác âu phục lên khuỷu tay, dọn dẹp bàn làm việc xong thì chuẩn bị đi ra ngoài.
Luật sư thực tập Đàm Tuệ bưng cà phê đi vào. Thiên Cạnh là văn phòng luật nổi tiếng nhất thành phố Giang, cơ hội thực tập cũng rất khó giành được. Lúc trước cũng phải khó khăn lắm Đàm Tuệ mới vào đây được, cô gái này mới tốt nghiệp, vẻ ngoài xinh đẹp còn giỏi ăn nói nên mọi người rất thích, xứng đáng được gọi là “trái vui vẻ” của văn phòng luật.
Chuyện cô ta thích Tống Tuân Thanh cũng là bí mật mà mọi người đều biết nhưng không nói ra.
Buổi sáng Đàm Tuệ luôn bưng cho Tống Tuân Thanh một tách cà phê, thỉnh thoảng trời mưa sẽ giúp anh mang ô, buổi trưa sẽ mang cơm hộp cho anh, đều là những quan tâm nhỏ bé. Cô ta không nói ra, Tống Tuân Thanh cũng vờ như không nhìn thấy, vì mấy cô gái nhỏ tuổi rất dễ ngượng ngùng.
“Luật sư Tống uống cà phê đi ạ.”
Tống Tuân Thanh hờ hững nhìn thoáng qua tách cà phê, cau mày nói: “Sau này cô đừng mang cà phê đến cho tôi nữa.”
Đàm Tuệ thoáng sửng sốt, cô ta cứ tưởng dần dà chắc chắn có thể khiến Tống Tuân Thanh động lòng, chỉ cần bản thân chịu kiên trì. Tống Tuân Thanh đã độc thân lâu lắm rồi, không người đàn ông nào có thể đỡ được sự tấn công dịu dàng của phụ nữ. Huống hồ cô ta thấy bản thân cũng khá ưa nhìn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đàm Tuệ hỏi: “Tại sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tống Tuân Thanh nở nụ cười lễ độ và khiêm tốn: “Đừng làm thế, tôi sẽ không động lòng đâu.”
Anh nói thẳng như thế khiến Đàm Tuệ hơi thay đổi sắc mặt. Trong khoảng thời gian đến văn phòng luật, cô ta đã lén dò hỏi rất nhiều chuyện liên quan đến Tống Tuân Thanh trước đây, nghe mấy luật sư thân thiết với anh nói rằng anh từng hẹn hò, mối tình đó chỉ kéo dài hơn một tháng, nhưng người phụ nữ đó lại rất quan trọng với anh.
Vì thế nên Đàm Tuệ cũng chẳng để tâm, mối tình một tháng có thể khó quên đến mức nào chứ?
Đàm Tuệ nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Luật sư Tống, anh cần gì phải khẳng định như thế chứ, không phải trước đây anh vẫn động lòng với người yêu cũ à?”
Tống Tuân Thanh là một anh chàng tài giỏi đẹp trai, nhân phẩm cũng tốt, cô ta không muốn từ bỏ dễ dàng như thế.
“Cô ấy thì khác.” Nhớ đến người đó, Tống Tuân Thanh nở nụ cười châm chọc, nhưng nụ cười đó biến mất rất nhanh: “Tôi động lòng với cô ấy chỉ mất chưa đến một tuần.”
Có vài người, có vài mối tình, có vài cơ hội, đã qua rồi nghĩa là đã qua, không thể cưỡng cầu.
“Luật sư Tống, em cũng có thể mà.” Đàm Tuệ cười dịu dàng, trên khuôn mặt trẻ tuổi ngây thơ tràn đầy ý chí chiến đấu, chỉ cô gái trẻ tuổi thế này mới có sự can đảm như thế, Tống Tuân Thanh cũng từng nhìn thấy nó từ Dung Lê.
Ở đại học Tây Xuyên, hai người họ cũng không phải quan hệ thầy trò thật sự, Dung Lê chỉ thích đến dự thính giờ của anh, chống cằm làm một cô gái mê trai ngoan ngoãn.
Ở trong mắt anh, Dung Lê chỉ là một ngôi sao nữ kiêu ngạo tuỳ hứng từ trên trời rơi xuống, dù cô cố hết sức theo đuổi thì Tống Tuân Thanh cũng chẳng quan tâm đến cô.
Nhưng cuộc sống vốn luôn yên tĩnh của anh lại bị cô gái đột nhiên xuất hiện này làm xáo trộn.
Có một lần đứng lớp xong, anh hỏi mọi người còn có vấn đề gì không. Dung Lê lập tức đứng lên, cô đeo khẩu trang rất to, mái tóc dài xoã xuống trông cực kỳ có khí thế. Cô ngồi ở hàng cuối cùng nên trước đó cũng không ai chú ý đến cô.
Cô như liều mạng hỏi ra một câu: “Em muốn hỏi khi nào mới có thể theo đuổi được thầy?”
Lúc đấy cả phòng học vang lên đều kinh ngạc ồ lên, Tống Tuân Thanh tái xanh cả mặt, muốn đuổi cô gái gan to bằng trời này ra ngoài nhưng cuối cùng vẫn không nỡ. Anh ổn định lại tâm trạng, sau đó cất lời: “Bạn sinh viên, em ngồi xuống trước đã, tiết pháp luật của chúng ta chỉ trả lời những vấn đề có liên quan đến pháp luật thôi.”
Bây giờ nghĩ lại, anh không đuổi cô ra ngoài cũng là vì sợ khiến các sinh viên khác chú ý, làm lộ thân phận của cô. Anh là người khá khó tính, không thích người khác ba lần bảy lượt khiêu khích mình, mà chuyện anh nể mặt cô thực ra cũng là đang để cô thừa cơ lợi dụng.
Đêm hôm đó, anh mơ thấy Dung Lê với mái tóc dài buông xoã, cô nói với dáng vẻ vô cùng thất vọng: “Tống Tuân Thanh, tôi sẽ không thích anh nữa, cũng sẽ không làm phiền anh nữa. Khoảng thời gian này đã mang đến phiền phức cho anh rồi, sau này chúng ta đường ai nấy đi, anh đã hài lòng với kết quả như thế chưa?”
Cả người anh thấm ướt mồ hôi lạnh, cố gắng tỉnh lại, anh giơ tay về phía hư không, nghe rõ ràng câu “đừng” mà mình nói.
Sau đó hai người ở bên nhau.
Khi đó anh muốn nhanh chóng kết hôn, giữ cô lại bên cạnh.
Khi đó anh thầm hứa hẹn rằng sẽ chỉ yêu một cô gái.
Nhớ tới những điều này, nét mặt Tống Tuân Thanh cũng trở nên dịu dàng hơn, anh cầm bút gõ bàn, cất lời: “Đàm Tuệ, đừng lãng phí thời gian vào tôi, bởi vì…” Anh đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, làm nổi bật xương cằm góc cạnh sắc bén: “Tôi sắp có người yêu rồi.”
Đàm Tuệ không nhịn được mà trợn tròn mắt: “Luật sư Tống, người yêu cũ của anh trở về rồi sao?”
…
Dung Lê về đến nhà, cô vứt bừa điện thoại sang một bên, trong lòng tức anh ách.
Không ngờ Tống Tuân Thanh còn nói không quen ai tên Dung Lê? Chẳng lẽ anh hận cô đến mức này? Thật ra cô suy đi nghĩ lại, việc lấy được vai nữ phụ của phim “Nụ hôn tình ái” suy cho cùng cũng là công lao của Tống Tuân Thanh.
Anh huỷ hợp đồng với Chu Thư Từ vì cô ta chọc giận Dung Lê, anh làm vậy là đang trả thù cho cô. Dù thế nào thì ngọn nguồn của chuyện này đều bắt đầu từ cô. Cô đến văn phòng luật tìm anh là muốn hỏi rõ sự việc, sau đó nói cảm ơn. Dù từng hẹn hò, nhưng Dung Lê đã hoàn toàn buông bỏ, cô không sợ đối mặt với anh.
Sau khi bị chặn cửa không cho vào, Dung Lê đã hoàn toàn hiểu rõ, cô nghĩ nhiều quá rồi, người ta làm gì quan