Bốn người chạy ra hầm ngầm. Tiết Dư là người đầu tiên nhìn lên trời: "Bí cảnh sắp sập rồi."
Chiến trường cổ được duy trì nhờ quyển trục. Sau khi quyển trục được cầm đi, bí cảnh không còn năng lượng để tiếp tục nữa, có xuất hiện dấu hiệu sẽ đóng cổng sớm hơn.
Khi đại hội tông môn diễn ra, các trưởng lão đã canh gác và cấm các tán tu đi vào. Điều này có nghĩa là, hiện tại chỉ có đệ tử chân truyền của năm đại tông môn, có bị xui xẻo kẹt lại bên trong cũng chỉ có bọn họ.
Chu Hành Vân nghe thấy lời Tiết Dư nói, bỗng nhiên có cảm giác như mọi thứ đều có số mệnh của nó.
Cuối cùng vẫn sập à...
"Chuyện gì vậy?" Tần Hoài sợ đến ngớ người.
Hắn nhìn đám yêu thú vốn đang ngủ trong hang ổ nay lại đột ngột chạy ra. Tất cả bọn chúng đều có trạng thái điên cuồng. Màn chắn của bí cảnh xuất hiện các vết nứt mờ nhạt. Đây là dấu hiệu bí cảnh sắp kết thúc.
Đoạn Hoành Đao: "Bí cảnh kết thúc sớm hơn dự kiến sao?" Hôm nay mới chỉ là ngày thứ ba mà? Chuyện gì đã xảy ra?
Hắn không hiểu. Đang êm đẹp, tại sao bí cảnh lại kết thúc sớm hơn bình thường? Bí cảnh lần trước cũng mở đủ năm ngày mà? Tình huống này rất kỳ lạ.
Tần Hoài là đệ tử thủ tịch nên hắn có quyền quyết định lớn nhất. Nên đi ra ngoài hay ở lại bí cảnh? Tất cả đều phụ thuộc vào sự lựa chọn của hắn. Tần Hoài thoáng nhìn qua bảng xếp hạng trên ngọc giản, sau đó suy xét đến sự an toàn của các sư đệ, hắn phẩy tay nói: "Đi thôi! Bóp nát thẻ thân phận rồi ra ngoài nào."
Nguyệt Thanh Tông đứng vững ở vị trí số một với số lượng yêu thú giết được là bốn ngàn ba trăm con.
Trường Minh Tông đứng thứ hai, bốn ngàn con.
Thành Phong Tông đứng thứ ba, hai ngàn hai trăm con.
Với tình hình này, có cố thêm cũng không đủ thời gian để lội ngược dòng. Tần Hoài liếc một vòng khắp bí cảnh rồi cười lạnh. Kế hoạch không theo kịp biến số. Nguyệt Thanh Tông đã bị loại, Trường Minh Tông chỉ cần ở thêm vài ngày nữa là có thể giành được vị trí đệ nhất. Nhưng có vẻ như ông trời không cho bọn họ cơ hội đó rồi.
E rằng Diệp Kiều không nghĩ đến việc bí cảnh sẽ kết thúc sớm hơn dự kiến nhỉ?
Hắn bắt đầu nóng ruột muốn nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của đám người Trường Minh Tông rồi.
"Chúng ta đi thôi."
Năm người Thành Phong Tông tự bóp nát thẻ thân phận của mình. Người của Bích Thủy Tông cũng tiếp bước theo sau, hiển nhiên bọn họ không có ý định muốn đảo ngược tình thế. Dưới tình huống này, việc sáng suốt nhất là sớm thoát ra ngoài.
Diệp Kiều nhìn tên các đệ tử chân truyền khác đã biến thành màu xám. Hiện tại những tên còn sáng màu chỉ còn lại bốn người bọn họ.
"Chúng ta còn thiếu bao nhiêu yêu thú?"
Tiết Dư đáp: "Ba trăm hơn."
Diệp Kiều nhìn bí cảnh lung lay sắp sập rồi quay đầu lại, rút Ố Dề ra: "Vậy tranh thủ giết cho đủ số đi."
Cả bốn tông môn đã bị loại. Hiện tại tất cả ánh mắt trên khán đài đổ về phía Trường Minh Tông. Trưởng lão Thành Phong Tông không nhịn được mà quát to: "Đám nhóc này, sao còn chưa chịu ra ngoài?"
Còn dám ở lại bí cảnh nữa chứ?
Mộc Trọng Hi: "Được thôi."
Bí cảnh sẽ không kết thúc nhanh như vậy. Diệp Kiều đã từng trải qua hai lần, lượng thời gian còn lại đủ dùng rồi. Hơn nữa, nàng đang muốn thử lại thức thứ hai của Thanh Phong Quyết.
Chu Hành Vân thấy vậy, môi mím chặt. Hắn là tuýp người không thích lo chuyện bao đồng nhưng hiện tại thì hắn phải nhúng tay rồi. Hắn thở dài, tay sờ vào thanh kiếm đang giắt bên hông, rồi vỗ nhẹ vào lưng hai người: "Xem kỹ nhé."
Kiếm Đoạn Trần rút khỏi vỏ, nháy mắt sắc kiếm lóe lên một đạo ánh sáng trắng tuyết. Kiếm chém đến đâu, kiếm khí sắc bén lạnh lẽo lia đến đó.
Chu Hành Vân cố tình thả chậm tốc độ, Diệp Kiều miễn cưỡng nắm được thủ thế của hắn khi vung kiếm.
Đại đạo chí giản, thanh phong minh nguyệt.
Chiêu thức không hề cầu kỳ, màu mè.
Hai người xem đến sững người, sau đó lập tức bắt chước theo Chu Hành Vân thủ thế thức mở đầu.
Giây tiếp theo, Chu Hành Vân khẽ vào cánh tay phải của Mộc Trọng Hi: "Sai rồi. Làm lại!"
"Au au au." Mộc Trọng Hi kêu to: "Đại sư huynh, đau quá!"
Diệp Kiều yên lặng tự chỉnh lại thủ thế.
"Gì vậy? Bọn chúng điên hết rồi?" Sau khi hiểu được bốn đệ tử muốn làm gì, Đoạn Dự trợn to mắt. Bí cảnh sắp sập đến nơi, mấy con báo này lại có tâm trạng lĩnh ngộ thức thứ hai?
Ai bày