Mọi người căng thẳng nhìn chằm chằm nam nhân hắc y trên không trung, đáy lòng dâng lên cảm giác sợ hãi...
Hắn giống như ma quỷ từ địa ngục bò lên, nhất cử nhất động đều khiến người ta chấn động...
"Bạch Trạch!" Bắc Quân cười lạnh, cuồng ngạo nói, "Ngươi sẽ phải trả giá vì sự ngu muội của mình!"
Oanh!
Trong nháy mắt, trên người hắn hiện ra lực lượng màu đen như có thể ăn mòn mọi thứ, bắn về phía Bạch Trạch.
Kình phong màu đen tựa như biến thành vô số độc xà, những đôi mắt âm u kia nhìn chằm chằm Bạch Trạch...
Rồi sau đó, những con độc xà kia bất chợt vọt qua...
"Viêm Tẫn, ngươi bảo hộ những người khác!"
Ánh mắt Bạch Trạch trầm xuống, hắn giơ tay lên, một tia sáng trắng lập tức xuất hiện trong tay hắn, bạch quang hóa thành trường kiếm, nháy mắt chiếu sáng khắp thế gian...
Nam nhân cao cao tại thượng như thần, bạch quang bao phủ thân thể hắn, thánh khiết đến mức chỉ cần liếc mắt một cái cũng là khinh nhờn nam nhân này...
Bắc Quân bất chợt xuất hiện trước mặt Bạch Trạch, trường kiếm trong tay chém xuống, giống như chém đứt cả không trung...
Mọi người vô cùng khẩn trương, ngưng thở nhìn chằm chằm hai người chiến đấu trên không trung.
Oanh!
Hai thanh kiếm va chạm vào nhau, lực lượng cường đại từ thân kiếm tản ra tạo nên sóng to gió lớn.
"Phịch" một tiếng, Bạch Trạch lui về phía sau hai bước, khóe môi trào ra tia máu.
"Ân?" Bắc Quân khẽ cau mày, lạnh lùng nói, "Không ngờ ngươi có thể tiếp được một chiêu của ta, chẳng qua, một chiêu này vẫn làm ngươi bị thương không nhẹ, Bạch Trạch, ngươi không phải đối thủ của ta!"
Bạch Trạch ngẩng đầu, sợi tóc trắng xẹt qua khuôn mặt tuấn mỹ, ánh mắt kiên định.
Hắn chậm rãi đứng lên, chắn trước mặt mọi người, bạch y tung bay trong gió, tuấn mỹ cường đại như thần.
"Cho dù không đánh lại ngươi, ta cũng sẽ chiến đấu đến phút cuối cùng! Chỉ cần ta còn có thể đứng lên thì tuyệt đối không để ngươi
xúc phạm tới những người bên cạnh nàng!"
"Ha ha!"
Bắc Quân cười điên cuồng, lực lượng màu đen tản ra, dần dần biến thành một trận cuồng phong mãnh liệt chấn động lòng người.
"Bạch Trạch, mặc kệ ngươi làm gì cho nàng, nàng đều thuộc về một nam nhân khác! Sẽ không bởi vì những chuyện ngươi làm mà yêu ngươi! Cho nên, ta sẽ không ngu ngốc giống ngươi, yêu nàng, ta sẽ giam cầm nàng bên cạnh mình, khiến nàng vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình ta!"
Ánh mắt Bắc Quân dần trở nên điên cuồng, dưới mặt nạ, dung nhan lạnh băng nở nụ cười dữ tợn, nhìn chằm chằm Bạch Trạch.
Bạch Trạch nở nụ cười.
Nụ cười kia không cao ngạo lạnh nhạt như lúc đầu mà mang vẻ nhu hòa.
"Bắc Quân, mặc kệ vì nàng trả giá bao nhiêu, ta cũng cam tâm tình nguyện, đây là quyết định của ta sau khi khế ước với nàng, đời đời kiếp kiếp cũng sẽ không đổi ý!"
Đời đời kiếp kiếp, không rời không bỏ!
Thanh âm nữ tử lúc lập khế ước vẫn quanh quẩn bên tai làm hắn cả đời khó quên, vì tám chữ này, dù phải trả giá bằng cả sinh mệnh hắn cũng không oán không hối.
"Bắc Quân, ta đã từng nói với nàng, hạnh phúc của nàng là hắn cho, nhưng ta lại có thể thay nàng bảo hộ phần hạnh phúc này... Cả đời ngươi cũng không thể hiểu được tình cảm giữa chúng ta."