(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lão giả kia tròng mắt co rụt lại, sát khí bao phủ khiến hắn không thở được, tim đập thình thịch, muốn hét lên thành tiếng nhưng cổ họng giống như bị ai đó bóp chặt, một âm thanh nhỏ cũng không phát ra được.Tên tu sĩ Kim Đan kỳ không đụng vào hắn, nhưng đôi tay khống chế linh lực vừa động đã nghe được tiếng xương vỡ vụn truyền ra.“Răng rắc!”Dùng mắt thường có thể thấy linh lực ngập tràn trong không khí, dựa theo động tác trên tay tu sĩ Kim Đan, đầu của lão giả cũng vỡ tung ra, máu thịt lẫn lộn.“A!”Lão giả còn lại nhìn thấy cảnh này, sắc mặt trở nên trắng bệch, hắn gần như phát điên, muốn xông về phía trước để chạy trốn nhưng không kịp, một thân ảnh đã chặn trước mặt hắn, sợ hãi trong lòng khiến cho chân hắn run rẩy, hai chân mềm nhũn, ngã khuỵu xuống.“Đừng giết ta…”Tu vi càng cao thì càng sợ chết, bọn họ còn muốn được trường sinh bất tử hơn người bình thường. Bởi vì bọn họ có thực lực mạnh, địa vị không tầm thường, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, bọn họ còn chưa hưởng thụ mọi thứ, vì vậy rất sợ hãi cái chết.“Phượng đại tiểu thư tha mạng, tha mạng…”Đột nhiên hắn quay đầu, chậm rãi dập đầu với Phượng Cửu đang đi tới, đường đường là cao thủ Võ Tông đỉnh phong mà giờ khắc này lại quỳ lạy khóc lóc van xin một thiếu nữ mười sáu tuổi. Không phải hắn không muốn đánh lại, mà thực lực đối phương quá mạnh, chỉ một uy áp của đối phương đã khiến hắn không thở nổi, hắn làm sao có thể đánh lại đây?Nếu biết Phượng phủ còn ẩn giấu thực lực mạnh mẽ như vậy thì cho dù quốc chủ nói gì bọn họ cũng không dám động đến Phượng Tiêu. Bây giờ bọn họ rước họa vào thân, hắn không nghĩ được gì khác, hắn chỉ muốn sống sót mà thôi.Nhưng hắn đã biết thế lực ẩn giấu của Phượng phủ thì sao Phượng Cửu cho hắn rời đi được.Phượng Cửu không đến gần, nàng lạnh lùng nhìn về phía lão giả đang