"Quyền cấp binh" này chủ yếu là các tư thế đơn giản, đấm thẳng, đột kích, đấm móc,...!đều là các thế đi quyền đơn giản nhất, không quá cầu kỳ, không quá đặc biệt.
Không có gì lạ khi nhiều binh lính sau khi xem xong đều tỏ ra cực kỳ khinh thường, họ đều cảm thấy không học quyền cấp binh này cũng chẳng sao, vì trông nó chẳng khác gì những cú đấm tự do thường ngày của họ.
Dương Ân và Khỉ Gầy cũng cảm thấy như vậy, mấy đường quyền này thật sự chẳng ra gì.
Nhưng khi Dương Ân chuẩn bị rời đi thì đôi mắt của Khỉ Gầy chợt đỏ lên, sau đó hắn ta thì thào nói: "Đại ca, kia...!mấy hình dáng minh họa cho quyền cấp binh dường như đang động đậy".
“Không có mà?”, Dương Ân trả lời sau khi nghiêm túc nhìn lại.
“Thật sự có chuyển động, đây… quyền cấp binh kia thật lợi hại!”, Khỉ Gầy nói, ôm chặt lấy cánh tay của Dương Ân.
Dương Ân cho rằng Khỉ Gầy bị hoa mắt, nhưng vào lúc này, Tiểu Hắc đang nằm trên vai hắn đột nhiên phát ra ánh sáng mờ nhạt kỳ lạ, không lọt vào mắt Dương Ân, mà Dương Ân cũng không nhận ra sự khác thường.
Nhưng rồi thị lực của hắn đột nhiên tăng lên, sau đó thật sự nhìn thấy hình người trên tấm bia chiến kỹ đang chuyển động.
“Có vẻ như chúng thực sự chuyển động đấy”, Dương Ân đáp lại.
Bóng người trên tấm bia chiến kỹ đang đánh những cú đấm thẳng, tập kích, đấm móc...!Mọi đường quyền đều đơn giản đến mức kì lạ, cứ như ngẫu nhiên mà cũng có thể đạt được sức mạnh sát thương lớn nhất, còn có thể thiên biến vạn hóa đánh địch.
Dương Ân và Khỉ Gầy ngẩn người, mà những người bên cạnh cũng không để ý gì tới họ.
Bọn họ như lờ mờ cảm nhận được một cảm giác vô cùng bí ẩn, như là đã lĩnh hội được tới ý cảnh của quyền pháp.
Bọn họ tập trung lĩnh hội được những chuyển động của hình người trong tấm bia, sau đó mới thanh tỉnh lại, thì những hình người đó lại không chuyển động nữa.
“Đại ca, xem ra quyền cấp binh này còn ẩn chứa càn khôn!”, Khỉ Gầy thở dài nói.
“Thôi, đừng nói lung tung chuyện này, tránh gây phiền phức”, Dương Ân nhẹ gật đầu nói.
“Ta biết”, Khỉ Gầy đáp.
Đúng lúc này, có người đột nhiên kêu lên: "Nhìn xem, có một thằng nhóc ở đằng kia muốn lĩnh hội kỹ thuật chiến đấu do chiến vương Tử Thần để lại.
Có vẻ như sắp xảy ra chuyện rồi".
"Trong mười năm qua, chỉ có hoa hồng Tử Thần mới thực sự lĩnh hội được kỹ năng chiến đấu của chiến vương Tử Thần.
Thằng nhóc đó đang mơ cái gì vậy chứ".
"Nhìn xem, tấm bia chiến kỹ dường như đang tỏa ra khí Tử Thần, thật kinh khủng".
"Thằng nhóc kia không gánh nổi đâu, loại khí tức giết người đó, không có ai có thể gánh nổi".
...!
Người ngồi trước tấm bia chiến kỹ đó là Từ Tiểu Cường, hắn ta đã toát mồ hôi hột, cứ như đang bước vào một chiến trường kinh thiên động địa, đối mặt với sự tấn công của hàng vạn đại quân, và bản thân hắn ta cũng nằm trong số rất nhiều chiến binh, bản thân vô cùng nhỏ bé, có khả năng bị người khác chém chết bất cứ lúc nào.
Hắn ta nghiến răng, kiên trì không ngừng, chiến đấu điên cuồng, nhưng đối thủ của hắn ta càng ngày càng mạnh, trong lòng hắn ta dần dần nảy sinh cảm giác