Tiếng gầm khủng bố đó lan ra tứ phía, làm mấy con dã thú và một vài linh yêu yếu ớt đang say giấc phải run lên vì sợ, co ro trong động, không dám đi ra.
Mấy con cú mèo đang nghỉ ở trên cây cũng phải bay vội đi.
Đây không phải là sự tức giận của vương giả, nhưng ở gần nó đúng là có một vương giả thực thụ, đó là một con gấu Hắc Cương cấp tướng đỉnh cấp.
Lông của nó nhọn như kim, tứ chi to khỏe, cao đến một trượng, mắt sắc như dao, răng nhọn khát máu.
Nó đi chầm chậm về phía Dương Ân.
Rõ ràng là con đầu to này đã bị kích thích đến phát điên, muốn giết người giải hận.
Lúc này, đám tướng Man di mới hiểu vì sao Dương Ân lại chạy về phía chúng rồi.
Chắc hẳn là muốn dẫn họa đến đây, đúng là kế độc.
“Chỉ một con gấu hoang mà cũng đòi hạ được bọn tao à? Quá ngây thơ!”, tướng Man di đỉnh cấp cười khẩy, tiếp tục xông tới, mà Dương Ân đã cong đến 90 độ, lăn sang một bên, không muốn cứng đối cứng với chúng.
Tướng Man di đỉnh cấp thấy Dương Ân lại chạy, bèn lên tiếng: “Cung tiễn!”
Phía sau gã, có tướng Man di đã cầm cung, bắn vút đi như sao băng, bay thẳng về phía Dương Ân.
Thần đình Dương Ân có cảm ứng kinh người, nghe thấy âm thanh lạ bèn lăn xuống đất, cung tên sượt qua người hắn, khiến hắn phải đổ mồ hôi lạnh.
Hàng đống tướng Man di đã đuổi theo.
Nhưng gấu Hắc Cương đã hoàn toàn giận dữ, nó gầm lên liên tục, phóng ra một luồng ánh sáng về phía mấy tên Man di dám coi thường nó.
Tên tướng Man di kia cũng khá lợi hại, đánh ra mấy quyền chặn lại công kích của gấu Hắc Cương, cho những kẻ khác có không gian đuổi theo Dương Ân.
Lúc này, Tiểu Hắc đã không còn trên bả vai Dương Ân nữa.
Khi gặp phải gấu Hắc Cương, Tiểu Hắc đã nhảy xuống khỏi lưng hắn, ẩn vào trong bóng đêm, không ai biết nó đã làm gì.
Dương Ân chạy nhanh như báo, khí kình trong cơ thể bộc phát ra.
Hắn không dừng lại một giây nào, có huyệt vị còn như đang sắp được đả thông trong lúc chạy, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Tên tướng Man di kia bắn ra liên tiếp ba mũi tên nhưng đều cắm vào những thân cây cạnh Dương Ân và xuyên thủng chúng.
Nếu Dương Ân dính phải thì e là phải “nở hoa” rồi.
Khi Dương Ân bị cản lại, có tên tướng Man di cao cấp đã đuổi đến.
Người này ném một hòn đá lớn về phía Dương Ân, lực phá hoại kinh người.
Dương Ân lập tức dừng bước, không dám tiến thêm nữa.
Nham thạch rơi xuống ngay trước mặt hắn, mặt đất thủng một lỗ to, bụi bay tán loạn, đá vụn bám vào người hắn.
Vào lúc hắn dừng lại, mũi tên cũng bay tới, hắn đã không thể thoát được nữa, chỉ có thể cầm gậy đinh ba vung lên chặn mũi tên.
Lần này thì hắn đã hoàn toàn dừng lại.
Vào giây phút đó, năm tên tướng Man di đã xông