Kết thúc chưa?
Đây là suy nghĩ xẹt qua đầu của tất cả mọi người.
Dương Ân còn chưa ảo đến mức có thể chiến đấu tám người mà không thua, nhưng mọi người vẫn rất tôn trọng Dương Ân, chỉ tiếc là Dương Ân không sống nổi nữa.
Lực hai tay của Độ Quảng Phật bá đạo như vậy, cộng thêm tám cây kim mà Huyết Cơ ném qua, tất cả đều châm vào chỗ hiểm của hắn, dù có là thần tiên cũng khó mà cứu được.
Dương Ân còn đang trượt xuống, ngực hắn đau nhức, nhưng nỗi đau này cũng khiến hắn tỉnh táo vô cùng.
Đầu hắn xẹt qua cảnh tượng hồi mới bị đưa đến nhà tù, khi ấy hắn cũng bị đánh đau như thế này, khiến hắn không thể phản kháng lại.
Hắn không phải là người chịu thua dễ dàng, hắn đã mạnh mẽ quật khởi ở nhà tù, những kẻ làm hắn bị thương đều đã phải trả giá.
Mà lúc này, hắn đã có lực chiến đấu không giống như trước, chỉ là nhất thời thất thủ, sao có thể lụi bại vậy được?
Hoa đạo trong thần đình của hắn đang nhảy, phảng phất như có sức lực đang ngưng tụ.
Đây là lực tinh thần mạnh mẽ của hắn, hắn cảm ứng được tám cây kim đã gần như châm vào chỗ hiểm của mình.
Một cái ở sau đầu, một ở tim, một ở yết hầu… Tất cả đều là chỗ cực độc.
“Cút đi cho ta!”, Dương Ân phẫn nộ hét.
Cơ thể hắn đã mất đi cân bằng, không thể thay đổi hướng được nữa, càng không thể phản kích.
Nhưng hắn có ý chí chiến đấu vô tận, có hoa đạo thần đình cùng lực tinh thần mạnh mẽ để thay đổi mọi thứ.
Giọng nói của hắn như có ma tính, lực tinh thần bắt đầu xông lên ào ào từ trong thần đình, khiến tám cây kim kia dừng lại, giống như nghe được mệnh lệnh đuổi ra của hắn.
“Không thể nào!”, Huyết Cơ hô lên thất thanh.
Hắn ta khống chế kim thêu như lòng bàn tay, nhưng lần này lại mất khống chế mà dừng lại, giống như có bức tường chặn phía trước, không thể tiến thêm được nữa.
Hắn ta không hiểu Dương Ân rốt cuộc sao lại còn sức để chặn lại kim thêu của mình, thật sự không thể tin nổi.
Kim thêu rớt xuống không có nghĩa là Dương Ân đã hóa giải được nguy cơ, Độ Quảng Phật không phải kẻ địch dễ xơi, gã điên cuồng xông tới, muốn đánh cho Dương Ân một kích trí mạng.
Dương Ân không hề lơ là, hắn tiếp xúc với mặt đất thì lấy hai tay đập vào đất để phản lại, mượn lực đẩy bắn về chỗ cũ.
Hắn không dám dừng lại, tiếp tục va vào Độ Quảng Phật.
“Cho ngươi cảm nhận sức mạnh gấp 10 của ta!”, Dương Ân đã hoàn toàn tức giận, vừa mới chịu