Trong quân, dám xưng là “tướng” thì cũng chỉ có những người từ thiên tướng trở lên mới có tư cách.
Không biết từ khi nào mà trung tướng Tào Kiến Đạt đã xuất hiện ở nơi này, ông ta là một trong tám trung tướng, một trong chín đại lão của quân đoàn.
Lời nói của ông ta có uy thế tuyệt đối, không một ai dám phạm quy.
“Thấy Tào tướng quân còn không mau quỳ xuống hành lễ?”, phó tướng bên cạnh Tào Kiến Đạt nói với đám người xung quanh.
“Bái kiến Tào tướng quân!”, mọi người rối rít quỳ xuống hành lễ nói.
Đám người này đều là người trong quân doanh khác, mà người của quân đoàn Tử thần thì đều đứng yên, vẻ mặt khinh bỉ, thậm chí còn chẳng thèm quay sang nhìn, coi như không nhìn thấy.
Phó tướng thấy vậy thì tức giận đến cực điểm: “Các ngươi muốn tạo phản à? Còn không mau quỳ xuống hành lễ?”
Người của quân đoàn Tử thần vẫn đứng yên bất động.
Bọn họ là ai chứ?
Bọn họ là người của quân đoàn Tử thần, về cơ bản đều là những người gây ra tội lớn rồi bị điều đến đây làm tử sĩ tiên phong.
Bọn họ vào quân đoàn Tử thần thì sẽ không nghĩ đến việc được sống sót trở về, vậy thì còn sợ đắc tội người khác sao?
Bọn họ vốn đã không được đối xử công bằng như những quân doanh khác rồi thì sao còn để ý đến quy tắc trong quân chứ?
Bọn họ nguyện ý quỳ trước đoàn trưởng, phó đoàn trưởng, thậm chí là thống lĩnh của quân đoàn mình, nhưng kiên quyết không hành đại lễ với bất kỳ người nào khác ngoài quân đoàn.
Đây chính là binh sĩ của quân đoàn Tử thần.
Tên phó tướng kia thật sự rất tức giận, hắn ta chuẩn bị lên tiếng, nhưng Hoa hồng Tử thần đã lườm hắn ta khiến hắn ta bỗng cảm thấy như có sát ý vây quanh, liền co rúm lại, không dám lên tiếng nữa.
“Đây là quân đoàn Tử thần, ta có quyền quyết định, Dương Ân chính là phó đoàn trưởng!”, Hoa hồng Tử thần nhìn Tào Kiến Đạt với ánh mắt cường thế.
Đáp lại một trung tướng với thái độ như vậy, trong quân doanh cũng chỉ có mình Hoa hồng Tử thần mà thôi.
Tào Kiến Đạt bất mãn nói: “Hoa hồng Tử thần, đừng quên cô cũng là thành viên trong quân đội, phải phục tùng mệnh lệnh tuyệt đối”.
“Tào trung tướng, ông vẫn chưa ra lệnh được cho ta đâu”, Hoa hồng Tử thần lạnh nhạt nói: “Trừ phi ông mời được chỉ thị của đại tướng quân đến đây”.
Trong cả quân đoàn này, Hoa hồng Tử thần chỉ nghe lệnh của nguyên soái tối cao, những người khác thì chẳng có tác dụng gì.
Đây cũng chính là tôn chỉ từ trước đến nay của quân đoàn Tử thần.
Mà nguyên soái thường có thái độ hòa nhã với quân đoàn Tử thần, chỉ cần bọn họ tiên phong giết địch thì bọn họ cứ thoải mái làm việc.
Sắc mặt Tào Kiến Đạt càng trở nên khó coi, ông ta chỉ vào Dương Ân và nói: “Thằng nhóc này đã đắc tội Vương hầu, biết điều thì hãy đưa hắn đi cùng ta, cô không giữ được hắn đâu, mà còn rước họa vào thân đấy”.
“Dù hắn đắc tội ai đi nữa, nếu chưa bị đem đi hỏi giết thì tức là không đáng chết, hắn