Màn đêm buông xuống, cái lạnh càng lúc càng đậm hơn, lại xen lẫn mưa rào, nhiệt độ giảm nhanh trong chốc lát, khiến cho hàng vạn người trong quân cảm thấy ớn lạnh.
Ai không có ca gác đêm đều đi nghỉ ngơi sớm, còn những người đang gác đêm đều co rúm người lại.
Dã thú trong núi cũng đã ít xuất hiện hơn rất nhiều, hầu hết bọn chúng đều thu mình lại trong hang hốc, cũng chẳng còn hơi đâu mà gầm rú nữa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là sẽ bước vào mùa đông lạnh giá thực sự.
Tại địa bàn của quân đoàn Tử Thần, bên trong lều của Dương Ân, trận pháp đã được bố trí để ngăn cản khí tức bên trong thoát ra bên ngoài.
Dương Ân thì đang chăm chú theo dõi Tiểu Hắc luyện đan.
Tiểu Hắc là một con chó đen nhỏ, nó dựa vào thần niệm mạnh mẽ để điều khiển mọi thứ phục vụ cho việc luyện đan của nó, cứ như thể thần niệm của nó có thể tạo ra một bàn tay vô hình, liên tục chiết xuất các loại dược liệu, phân biệt chúng một cách chính xác và có thể ném chúng vào lò thuốc một cách nhanh chóng, từng động tác chuẩn mực của nó thực sự nhanh đến kinh người.
Nhưng đó đã là do Tiểu Hắc cố tình làm chậm lại động tác của mình rồi, để cho Dương Ân có thể quan sát kỹ càng, nếu không hắn sẽ không tài nào nhìn thấy rõ Tiểu Hắc đã sắp xếp các loại dược liệu như thế nào.
Sau khi sắp xếp dược liệu bên trên lò thuốc, tam muội chân hỏa từ trong miệng Tiểu Hắc phun ra có thể nhanh chóng chiết xuất ra tinh hoa của dược liệu, khiến cho tinh hoa đó chảy xuống dưới lò thuốc.
"Đều dùng thần niệm để điều khiển dược liệu, nhưng Tiểu Hắc so với mình còn nhanh hơn nhiều.
Xem ra sau này mình còn phải luyện nhiều hơn nữa", Dương Ân thầm nghĩ trong lòng.
Sau khi hoàn thành tất cả quá trình, lò thuốc nhanh chóng ngưng tụ đan dược bên trong.
Khả năng luyện đan của Tiểu Hắc rõ ràng đã nhanh hơn và hiệu quả hơn trước, khiến cho Dương Ân phải thán phục.
Sau khi hoàn thành một lò Tiếp Cốt đan, nắp lò được mở ra, bên trong có năm viên đan dược đã được ngưng tụ, mỗi viên đều có đan văn sáng lấp lánh, cho thấy nó có chất lượng vô cùng tốt.
“Mỗi lần có thể luyện ra năm viên đan dược hạ cấp này, tiêu chuẩn của ta xem ra cũng đã từ từ khôi phục được một chút, nhưng đáng tiếc vẫn chưa thể dẫn ra được đan lôi”, Tiểu Hắc vẫn không hài lòng lắm với trạng thái của mình.
“Tiểu Hắc, ngươi đã rất cường đại rồi, ngươi chính là một con chó toàn năng”, Dương Ân khen ngợi.
“Oẳng oẳng, cũng tầm thường thôi”, Tiểu Hắc thẳng thừng nhận lấy lời khen ngợi của Dương Ân.
Dương Ân cất mấy viên Tiếp Cốt đan đi rồi nói: "Tiểu Hắc, để ta cho ngươi xem một loại dược thảo, nó đã kích động cảm ứng Thái Thượng Cửu Huyền quyết của ta".
Nói xong, hắn lấy lấy cây Hàn Ngân Thảo ra, đặt trước mặt Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc lập tức có hứng thú, nó nhìn chằm chằm vào cây Hàn Ngân Thảo, sau đó nghiêng người ngửi, đôi mắt của nó dường như toát ra thần quang, nó nói: "Đây là mùi của huyền tinh khí Sương Tuyền, cho dù chẳng qua nó chỉ dính phải một chút khí tức nhưng vẫn có thể ngửi ra, loại này tuyệt đối không kém, tên nhóc nhà ngươi đúng là may mắn".
“Huyền tinh khí Sơn Tuyền à, vậy chúng ta phải làm thế nào để tìm ra sự tồn tại của nó?”, Dương Ân kích động hỏi.
"Vấn đề này là của ngươi, không phải của ta.
Chỉ có Thái Thượng Cửu Huyền quyết của ngươi mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của huyền tinh khí Sơn