Dương Ân cũng không vội luyện ngay loại vương kỹ này, hiện tại hắn muốn luyện "Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết" trước, đó là một môn kỹ thuật chiến đấu được khắc trên bia chiến kỹ của quân đội, hắn tuy chưa từng luyện qua, nhưng bây giờ hắn đã có tâm hỏa nên chắc chắn có thể luyện được.
Hơn nữa, hắn vừa mới học được thượng đẳng vương kỹ Hỏa Sơn Chỉ, không nên luyện thêm ngay một loại vương kỹ khác nữa, từ từ tích lũy quá trình mới có thể khiến cho hắn lĩnh hội được nhiều hơn các loại kỹ thuật chiến đấu khác nhau, như vậy thì tốt cho việc tu luyện sau này của hắn hơn.
Dương Ân bước vào trạng thái tập trung, dùng thần đình hồi tưởng lại khẩu quyết của Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết, đây chính là biện pháp tu luyện nhanh nhất, một khi luyện hóa thành công thần đình linh hồn, hắn có thể sử dụng nó trong thực chiến, như vậy rất nhanh sẽ có thể lĩnh hội được thấu đáo.
Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết là một môn hỏa huyền lực thương pháp, uy lực công kích cực kỳ bá đạo, chiêu thức biến hóa khó lường, huyền khí ngưng tụ thành chữ thập đánh ra, một khi đã bị đánh trúng thì vết thương trên người tất nhiên sẽ khó mà khép miệng, lực tàn phá hết sức kinh người.
Môn thương pháp này rất khó luyện, binh sĩ trong quân đội cho dù có lĩnh hội được môn thương pháp này cũng khó có thể luyện đến cảnh giới đại thành, có thể luyện đến cảnh giới tinh thông đã là giỏi lắm rồi, điều này cho thấy yêu cầu của nó đối với người tu luyện không hề tầm thường chút nào.
Bên trong thần đình, Dương Ân cố gắng liên tưởng, phía trên đóa hoa thần đình của hắn dường như xuất hiện một bóng người đang không ngừng dịch chuyển, giúp cho hắn lĩnh hội được Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết.
Một đêm nhanh chóng trôi qua, Dương Ân cuối cùng đã nắm được những điều cốt yếu của Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết, hắn bước ra khỏi lều, cầm theo một cây thương bình thường để luyện tập.
Sau khi hắn đạt tới cảnh giới cấp tướng cao cấp, sức lĩnh hội của hắn so với lúc còn ở cảnh giới chiến sĩ đã tăng lên rất nhiều, mỗi động tác mà hắn diễn giải đều vô cùng ung dung hoàn hảo, rất nhanh chóng luyện môn thương pháp tới giai đoạn nhập vi.
Người không biết sẽ cho rằng Dương Ân đã luyện tập Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết trong nhiều ngày mới đạt được kết quả đó.
Chu Dũng, người luôn theo sát Dương Ân, trong mắt đã hiện lên vẻ sùng bái, cảm thấy mỗi một động tác múa thương của Dương Ân đều nhẹ nhàng như không, không chê vào đâu được.
Sau khi Dương Ân thu chiêu, Chu Dũng liền bước tới khen ngợi: "Phó đoàn trưởng luyện Liệt Diễm Thập Tự Thương quyết nhanh thật".
“Ta mới bắt đầu luyện, cũng chỉ vừa đạt tới cảnh giới nhập vi mà thôi”, Dương Ân cười nói.
“Mới nhập vi mà đã cho người ta cảm giác không thể sánh bằng, phó đoàn trưởng đúng là phi phàm”, Chu Dũng nói tiếp.
“Lời tâng bốc này lộ liễu quá rồi đó!”, Dương Ân bật cười, dừng lại một lúc, hắn mới nói thêm: “Nhưng ta thích nó”.
Ai mà không thích nghe lời hay ý đẹp, Dương Ân cũng chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi, đương nhiên thích được người khác lấy lòng.
Chu Dũng còn không cảm thấy xấu hổ khi nịnh nọt hắn, dù sao gã cũng đã hạ quyết tâm đi theo Dương Ân, như vậy mới có tiền đồ.
Dương Ân đang muốn đi tắm, nhưng ngay lúc đó Phần Thiên Hùng đã phái người đến thúc giục hắn giao đan dược.
Bởi vì Dương Ân đã thương lượng được với ngũ hoàng tử, cho nên Dương Ân cũng không giấu giếm, đi theo đối phương tới gặp ngũ hoàng tử đưa