Chỉ có điều, sau khi bước qua mỗi bậc thang thì áp lực cũng sẽ lớn hơn rất nhiều, khiến cho hắn không thể nào ung dung được.
“Để ta xem ngươi có thể đi được bao nhiêu bậc!”, nhìn thấy Dương Ân tiếp tục bước lên, con hổ cái bất mãn hừ lạnh nói.
Lúc này, Thiên tượng yêu cùng Man ngưu yêu đều đã không hẹn mà cùng xuất hiện.
Thiên tượng yêu kinh ngạc nhìn về phía Dương Ân mà nói: "Tên nhóc này có thể leo lên thang trời sao?"
“Kỳ quái, thật kỳ quái, chẳng lẽ tên nhóc này cũng có huyết mạch Man tộc trên người sao?”, Man ngưu yêu kêu lên.
“Đại ca, nhị ca, hai huynh đã đến rồi, ta cũng cảm thấy kỳ lạ, thang trời hình như đã không còn linh nữa”, con hổ cái nói.
Thiên tượng yêu lắc đầu một cái nói: "Không phải thang trời mất linh, mà là do tên nhóc này đã lấy được tư cách khảo nghiệm trên thang trời, có lẽ đúng như lời lão nhị đã nói, bên trong thân thể của hắn nói không chừng còn có huyết mạch Man tộc".
Thang trời này chỉ có người Man mới có tư cách leo lên, tộc khác leo lên nhất định chỉ có một con đường chết, chuyện này không còn gì để nghi ngờ.
"Những dũng sĩ trẻ tuổi của Man tộc cũng chỉ có thể đi tới bậc thứ ba mươi là cực hạn, rất nhiều người ngay cả hai mươi bậc cũng không đạt tới, cho dù tên nhóc này là vương giả thì cũng không thể sử dụng năng lượng trên thang trời, ta cảm thấy hắn tối đa chỉ có thể leo được tới ba mươi bậc!", Man ngưu yêu cười tà nói.
"Ba mươi bậc cũng không khó lắm, hắn còn chưa có cố hết sức đâu, ta cảm thấy hắn có thể leo lên ba mươi lăm bậc, chờ hắn xuống ta nhất định phải hỏi kỹ một chút, hắn rốt cuộc có huyết mạch Man tộc trong người hay không", con hổ cái nói.
“Bốn mươi bậc!”, Thiên tượng yêu nhẹ giọng nói.
Hai con thiên yêu còn lại không thể ngờ lão đại của mình có thể đánh giá Dương Ân cao như vậy.
Dương Ân thành công leo lên bậc thang thứ hai mươi lăm, sức nặng đè trên lưng hắn lúc này đã đạt tới ba trăm năm mươi đỉnh lực, thân thể của hắn đã bị cong xuống không ít, ngay cả mồ hôi cũng lặng lẽ nhỏ xuống.
"Sau khi vượt qua hai mươi bậc, mỗi một bậc đều gia tăng không ít sức nặng, đi mãi không nhìn thấy được đoạn cuối, làm sao ta có thể leo lên hết được, Tiểu Hắc, ngươi hại ta rồi!", Dương Ân lại thầm than thở trong lòng, sau đó điều chỉnh lại cơ thể, tiếp tục đi lên.
Lần này, hắn một hơi leo lên ba mươi bậc thang, sức nặng đè trên người hắn đã đạt tới năm trăm đỉnh lực, có thể so sánh với chiến lực của vương giả trung cấp, không một sức mạnh thể chất thuần túy nào có thể gánh được sức nặng này.
Dương Ân rất muốn sử dụng huyền khí bên trong cơ thể, nhưng lại đột nhiên nhận ra huyền khí không thể vận hành được ở đây.
Lúc này, hắn mới kinh hoàng nói: "Cái quỷ gì vậy, ta không vận hành được năng lượng".
Hắn đi được tới đây, hoàn toàn chỉ sử dụng thể lực thuần túy để gánh sức nặng đè xuống, muốn chờ đến lúc thể lực thuần túy không thể gánh được nữa thì vận hành huyền khí cũng không muộn, nhưng bây giờ hắn lại không thể vận hành được, tình huống như vậy sao có thể không khiến cho hắn kinh hãi được.
Dương Ân tiếp tục thúc giục Thái Thượng Cửu