Thang trời là cầu thang dẫn thẳng lên đỉnh núi Man thần, núi Man thần cao đến mức không thể nhìn thấy được đỉnh núi, và thang trời cũng như vậy.
Không có ai biết ở trên đỉnh núi rốt cuộc có thần linh của Man tộc hay không, hay chỉ có một đỉnh núi trơ trọi mà thôi.
Chẳng qua là trên thang trời này đã lưu truyền lại quá nhiều sự tích, có không ít cường giả thiên giới đã chết ở chỗ này, khiến cho bao người khiếp sợ, cũng có không ít thiếu niên Man tộc thu được lợi ích lớn ở chỗ này, một bước trở thành cao thủ siêu cấp, từ đó rời khỏi giới phàm tục, tiến vào giới siêu phàm, trở thành người trên vạn người.
Dương Ân, một người Đại Hạ dám bước lên thang trời, đáng lẽ ra phải bị đánh nát thành thịt vụn, nhưng chuyện đó không những không xảy ra, mà hắn còn có thể một hơi leo lên bốn mươi bậc thang, khiến cho ai nhìn thấy cũng không thể nào tin được.
Đã qua nhiều năm như vậy, có rất ít hậu duệ của Man tộc leo lên được bốn mươi bậc thang, đa phần đều dừng bước ở bậc thang thứ hai mươi hoặc ba mươi.
Những người có thể vượt qua ba mươi bậc thang đều là những dũng sĩ trẻ tuổi thiên tài đã thức tỉnh được Man kình tầng 3, còn những người có thể leo lên bốn mươi bậc thang đều là những dũng sĩ đã thức tỉnh được Man kình tầng 4 trở lên.
Dương Ân hoàn toàn không phải là thiên tài của Man tộc, hắn có thể đi tới được bước này hoàn toàn là nhờ vào đào hạch bên trong đan điền trung tâm sinh ra năng lượng vô cùng tinh khiết, khiến cho hắn có thể đối ứng với núi Man thần, mà những năng lượng này đã sớm cải tạo thân thể của hắn trở thành thân thể bất tử, đặc tính này cũng tượng tự với nguồn năng lượng bên trên thang trời, cho nên hắn mới không bị tổ chú Man tộc nguyền rủa, ngược lại còn lấy được tư cách khảo nghiệm trên thang trời.
Ba mươi bậc thang đầu tiên không ép được Dương Ân đến cực hạn của thể lực, nhưng sau ba mươi bậc thang, thang trời liền sinh ra thêm sức nặng vô cùng to lớn, đến bậc thang thứ bốn mươi thì nó đã hoàn toàn ép được Dương Ân đạt tới cực hạn.
Khi hắn leo lên được bốn mươi bậc thang, thang trời đột nhiên sản sinh ra một luồng năng lượng bao phủ lấy hắn ngay lập tức.
Từng luồng năng lượng màu vàng đất ngưng tụ thành một ngọn núi lớn thật sự, từ trên đầu Dương Ân đáp xuống, muốn đè nát Dương Ân thành thịt vụn.
Ngọn núi lớn này giống như một thực thể, sức nặng đã vượt quá một ngàn đỉnh lực, ngang bằng với chiến lực của một vương giả đỉnh cấp đã bộc phát toàn bộ huyền khí, vô cùng đáng sợ.
Phụt!
Năng lượng của Dương Ân vừa mới bộc phát ra hoàn toàn không đủ để chống đỡ, hắn bị núi lớn oanh tạc trên bậc thang, phun ra một ngụm máu.
Sức mạnh này quá kinh người, dưới tình huống mà Dương Ân không thể vận hành huyền khí của mình, hắn hoàn toàn không thể chịu nổi.
“Tên nhóc này sắp bị sức mạnh của thang trời tiêu diệt rồi.
Quả nhiên không phải người tộc ta thì không thể leo lên thang trời!”, con hổ cái kêu lên.
“Hắn chết chắc rồi, một vương giả nhỏ nhoi không thể nào chịu đựng được sức mạnh đó”, Man ngưu yêu cũng lên tiếng.
“Hai ngươi đều sai rồi, đây chính là khảo nghiệm của