Úc Kim Hoa đánh tới phía sau lưng Dương Ân, tung ra một đòn chí mạng, hư ảnh hoa ăn thịt từ đường kiếm đâm tới dường như sắp có thể nuốt chửng Dương Ân.
Ba kẻ còn lại cũng tung ra tuyệt chiêu, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất giết chết Dương Ân, để tránh xuất hiện chuyện bất ngờ không kiểm soát được.
"Các ngươi đều gấp gáp muốn chết, vậy thì ta sẽ tiễn tất cả lên đường!", Dương Ân lạnh lùng quát lên, ý chí Tử thần bên trong thần đình được phóng thích ra ngoài, tràn ngập tứ phương, tất cả sinh vật ở trong phạm vi một trăm trượng gần đó đều bị ảnh hưởng.
Úc Kim Hoa cùng với hư ảnh hoa ăn thịt đang đánh lén sau lưng đột nhiên héo rút lại, cả ba kẻ còn lại cũng không tránh khỏi kết cục đó, đều cảm nhận được sự uy hiếp kinh khủng của cái chết, từ huyệt Dũng Tuyền dưới lòng bàn chân thẳng lên tới huyệt Thiên Linh trên đỉnh đầu đều bị kích động, khiến cho cả người rét lạnh, tựa như sinh mạng đã bị rút hết ra khỏi cơ thể, cảm giác tử vong khủng khiếp khủng bố thần kinh của bọn chúng, làm cho bọn chúng chìm vào khủng hoảng, tất cả các đòn công kích đều đình trệ.
Tay trái của Dương Ân liền tóm lấy Úc Kim Hoa, thậm chí hắn còn không thèm liếc nhìn xem Úc Kim Hoa trông như thế nào, hắn đã vặn cổ ả ngay tại chỗ.
Răng rắc!
Tiếng xương gãy vang lên lanh lảnh, xuyên qua lỗ tai của các vị tướng lĩnh, họ cảm thấy như bị băng lạnh đâm vào xương sống, khiến cho ai cũng dựng tóc gáy.
Khi ba kẻ kia định thần lại, chỉ thấy Úc Kim Hoa đã mất hết sinh khí ở trước mặt, nỗi sợ hãi cái chết lại ập đến.
Bọn chúng nuốt nước miếng, chuẩn bị lao lên một lần nữa để vây giết Dương Ân, nhưng ý chí Tử thần vẫn đang hủy diệt thần hồn của bọn chúng, khiến cho bọn chúng kinh hãi vô cùng.
"Các ngươi cùng với ả lên đường đi", đôi cánh Băng Nhẫn của Dương Ân xuất hiện, trong nháy mắt giương lớn, lướt qua đỉnh đầu của Hạ Hầu Liệt, thương Tam Long hai lưỡi quét qua, liền chém bay đầu của y.
Lam Khổ và Quan Phương Hiện hoàn toàn hoảng loạn.
“Chạy đi!”, Lam Khổ không chút nghĩ ngợi, xoay người nhanh chóng bỏ chạy.
Quan Phương Hiện cũng nhanh chóng bỏ chạy, y chỉ hận tại sao trời sinh mình chỉ có hai cái chân, đối phương quá mạnh, bọn chúng hoàn toàn không phải là đối thủ, cứ dây dưa ở đây thì chắc chắn sẽ phải chết.
Mặc dù tốc độ của bọn chúng cũng rất nhanh, nhưng làm sao có thể so sánh được với Dương Ân? Đôi cánh Băng Nhẫn của Dương Ân lóe lên, phóng ra khí tức băng giá cực độ, hướng về phía Lam Khổ oanh tạc, cắt thân thể Lam Khổ ra làm đôi, máu tươi văng tung tóe giữa không trung, ai nhìn thấy cũng phải giật mình.
“Cho ngươi nếm thử tiễn thuật của ta”, Dương Ân quan sát Quan Phương Hiện đang bỏ chạy cách đó hàng trăm trượng, hắn lấy ra cung sừng bò, kéo căng mũi tên trên dây cung, mũi tên bắn ra vun vút như sao xẹt.
Chíu!
Cây cung sừng bò bắn ra được mũi tên, nhưng không chịu được lực cánh tay Man thần của Dương Ân, cho nên ngay lập tức bị gãy làm đôi.
Ngay lúc đó, mũi tên của Dương Ân cũng đã xuyên qua