Trên đời có dăm bảy loại người, Dương Ân cảm thấy không thể để cho người khác tiếp tục nghĩ hắn là người bình dị gần gũi, nếu không thì đám người này ngày nào cũng sẽ tụ tập ở trước cửa nhà hắn, ảnh hưởng đến cuộc sống của gia đình hắn.
Lục Trí thay Dương Ân nói: "Mọi người không cần khổ sở chờ đợi nữa, chủ công nhà ta bận quá, có thời gian nhất định sẽ tiếp đón mọi người, nếu không còn chuyện gì nữa thì mọi người cứ giải tán đi, về sau mọi người đều là bạn của chủ công nhà ta, có việc gì cần cứ bẩm báo, chủ công nhà ta sẽ ưu tiên chiếu cố mọi người".
"Đừng nói nữa, ta đã chờ ở đây nhiều ngày như vậy rồi, ta nhất định muốn vào trong Dương phủ uống trà", có một gã võ giả tráng kiện lớn tiếng nói, liền đi thẳng về phía cửa lớn, phóng thích khí tức của cảnh giới cấp tướng mạnh mẽ, muốn xông vào bên trong.
"Vị huynh đệ này, ta khuyên ngươi đừng nên kích động, tránh được một phen đau khổ", Lục Trí có lòng tốt khuyên gã.
Gã võ giả kia cười nói: "Nếu nàng chịu làm vợ ta thì ta sẽ không xông vào nữa, thế nào?"
Ánh mắt của đối phương mụ mị nhìn Lục Trí, hoàn toàn xem Lục Trí là một cô gái đang cải trang thành đàn ông.
Sắc mặt của Lục Trí tối sầm lại, không nói thêm gì nữa.
Rất nhanh, gã võ giả này liền rơi vào bi kịch.
Cũng không cần các thống lĩnh của quân đoàn Tử Thần ra tay, chỉ cần một binh sĩ của quân đoàn Tử Thần là đã có thể đánh gã võ giả kia thành đầu heo rồi.
Kết quả của gã võ giả này đã dọa lui được không ít người.
Bất quá cũng có người không phục, bọn họ là những người muốn đi theo Dương Ân, có thể đi theo một thiên dược sư thì con đường đột phá thành vương của bọn họ tất nhiên cũng sẽ thoải mái hơn rất nhiều, sao có thể dễ dàng bị dọa lui như vậy.
Ngay lúc những người đó chuẩn bị ra tay, thì Độ Quảng Phật đã chắp tay nói: "A di đà phật, chư vị thí chủ đều trở về đi, tâm ý của chư vị thí chủ, đoàn trưởng nhà ta đều đã nhận lấy, không cần mãi khăng khăng đứng ở đây".
Nói xong, nguồn năng lượng Ma Phật cực đại được phóng thích, khí tức vương giả oanh tạc ra ngoài, khiến cho đám võ giả bị chấn động, tất cả đều trào máu bay ngược ra đằng sau, bị thương không nhẹ, may mắn là Độ Quảng Phật cũng không cố ý nhằm vào bọn họ.
Điều này đã khiến cho tất cả mọi người hiểu được rằng Dương phủ có cao thủ trấn giữ, không phải ai cũng có thể tới đây làm càn.
Thế là đa số mọi người đều giải tán, chỉ còn sót lại vài người không nguyện ý rời đi.
Trong đó có một người mở miệng nói: "Ta là luyện dược sư, ta chỉ muốn đi theo Dương thiên sư, thỉnh cầu được bước vào Dương phủ".
Đó là một ông già có tướng mạo rất bình thường, mặc y phục luyện dược sư, quả là rất giống như luyện dược sư thật.
"Ông là vị luyện dược sư sắp trở thành Dược Vương, Cảnh Kiện có phải không?", có một người đàn ông trung niên hỏi ông ta.
Ông già liếc mắt nhìn người đàn ông trung niên nói: "Không sai, ta là Cảnh Kiện, cậu là ai?"
"Ha ha, ta là Quách Hiệp Phi!", người đàn ông trung niên cười nói.
Người đàn ông trung niên khoác một chiếc áo