Không ai biết Dương Ân và Hoàng thượng đã bí mật gặp nhau, càng không biết rốt cuộc hai người đã nói gì với nhau.
Sau khi ra khỏi điện Dưỡng Tâm, tâm trạng Dương Ân tốt hơn nhiều, thế là hắn bèn đến nơi ở của công chúa Đường Hiểu Hàm.
Dù hắn vẫn chưa chấp nhận Đường Hiểu Hàm nhưng tính cách cô công chúa xinh đẹp này rất tốt, không có cái nết ngạo mạn của công chúa, làm bạn bè thì cũng khá ổn.
Đường Hiểu Hàm vui mừng khôn xiết khi biết Dương Ân chủ động đến thăm mình, nàng ta cười tươi như hoa.
Dương Ân ở chỗ công chúa không lâu, chưa đến nửa canh giờ đã rời đi.
Công chúa cũng không giữ hắn lại, nàng ta đã biết chuyện xảy ra ở Dương gia nên cũng hiểu chắc chắn hắn rất bận, chỉ dặn hắn phải cẩn thận rồi tiễn người ra cửa.
Dương Ân về Dương gia, không đi gây rắc rối cho Tống gia mà đóng cửa không ra ngoài.
Nhiều quý tộc hóng chuyện đều thất vọng, họ biết với tính cách của Dương Ân, đáng lẽ hắn phải tức giận chạy đến Tống phủ mới đúng, hắn còn chẳng sợ thánh chỉ, lẽ nào lại sợ Tống tướng?
Chờ hai ngày họ vẫn thấy Dương Ân quả thật không có động tĩnh gì, họ đều không khỏi cảm thán: “Núi Nga Mi đúng là một ngọn núi lớn, ngay cả Thiếu Ân Hầu tước vô cùng kiêu ngạo cũng phải sợ”.
.
Truyện Xuyên Không
Tống Tinh và Hoàn Tuấn Bác trong Tống phủ nghĩ rằng Dương Ân sợ không dám trả thù, hai người vốn dĩ định chạy đến Dương phủ lần nữa nhưng cuộc thi Võ Điện sắp bắt đầu rồi, Kỷ Lan Du dẫn hai người đến học viện Hoàng gia, hoàng cung để thăm hỏi.
Hoàng cung và học viện Hoàng gia đã bảo người đến mời họ, nếu họ mà còn không nể mặt nể mũi thì cũng quá đáng.
Kỷ Lan Du không chỉ đến hai nơi mà còn đến Dược Vương các, ở lại Dược Vương các hai ngày, điều này khiến Dược Vương các lại huênh hoang.
Mọi người đều đang đoán phải chăng Dược Vương các có quan hệ thân thiết với núi Nga Mi?
Tình thế bên Dương Ân như bị chèn ép, những thế lực đối địch với Dương Ân lại thể hiện thái độ ngạo mạn lần nữa, hơn nữa họ còn bảo Dương gia phải lập tức cút khỏi Vương thành, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Điều này khiến mấy quan chức và thương nhân giàu có muốn thân thiết với Dương gia đều sợ như sợ rắn rết, chỉ muốn cách Dương gia càng xa càng tốt, không dám tâng bốc nịnh nọt Dương gia như trước nữa, chỉ sợ Dương gia liên lụy mình,
Qua lần này Dương gia lại lần nữa trải nghiệm sự ấm lạnh của lòng người.
Điều khiến người khác cảm thấy ngạc nhiên là lần này Tô gia lại đến tận cửa.
Tô lão gia dẫn cả nhà đến Dương gia, dù con trai thứ hai – Tô Minh Ba không muốn đến cũng bị ép buộc gọi đến.
Tô Nhu Mai đích thân ra ngoài đón họ, nước mắt lưng tròng, bà ấy nói với họ: “Cha, giờ mọi người đến đây làm gì, mau về đi”.
Lần trước Dương gia gặp khó khăn, Tô gia không ai ra tay giúp đỡ, còn hiềm nghi là bỏ đá xuống giếng, trong lòng bà ấy vô cùng khó chịu.
Bây giờ lần này Dương gia gặp chuyện, trông có vẻ không đáng lo như lần trước nhưng thực tế lại trầm trọng hơn lần trước rất nhiều.
Những nhân vật tầm cỡ, ngay cả hoàng cung cũng chỉ đứng nhìn, nếu đối phương thật sự muốn đối phó với Dương gia thì Dương gia chỉ có một con đường chết.
Tô lão