Kỷ Lan Du đánh giá Dương Ân cao như vậy, là điều mà tất cả mọi người đều không ngờ tới.
Hoàn Tuấn Bác và Tống Tinh càng khó có thể chấp nhận sự thật này, tuy bọn họ là đệ tử nội môn, nhưng so với Thánh tử lại xa một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh.
Nếu Dương Ân trở thành Thánh tử của bọn họ thì bọn họ nào còn có đường sống nữa chứ.
“Kỷ chấp sự, ta phản đối, đối với loại người không coi núi Nga Mi chúng ta ra gì này, nhất định phải giết không tha!”, Hoàn Tuấn Bác lộ ra vẻ dữ tợn nói, sau đó hắn ta lại bổ sung thêm một câu: “Kỷ chấp sự, hắn ta suýt chút nữa là đã giết ta rồi, sư tôn ta tuyệt đối sẽ không đồng ý để cho loại người này gia nhập sơn môn chúng ta đâu!”
Hoàn Tuấn Bác không ngại đem sư tôn hắn ra để ép Kỷ Lan Du, có thể thấy hắn ta đã hận Dương Ân thấu xương rồi.
Tống Tinh lên tiếng: “Xin Kỷ chấp sự hãy suy nghĩ lại!”
Hai người bọn họ là đệ tử nội môn, sau lưng đều có một vài mối quan hệ phức tạp, hoàn toàn có thể khiến Kỷ Lan Du phải kiêng dè, nhưng bọn họ nói như vậy càng khiến Kỷ Lan Du thêm tức giận, bà ta nói: “Ở đây do ta làm chủ, các ngươi chớ có nhiều lời!”
Hoàn Tuấn Bác và Tống Tinh dù không cam lòng nhưng cũng không dám nhiều lời thêm, bọn họ biết rõ thực lực của Kỷ Lan Du, chỉ có thể cầu nguyện Dương Ân sẽ tiếp tục mất não mà từ chối chuyện tốt đẹp như này.
Dương Ân mỉm cười nói: “Đa tạ ý tốt, ta là người bảo thủ, lời đã nói ra thì sẽ không rút lại, Dương Ân ta đời này sẽ không gia nhập núi Nga Mi!”
Lời này dứt khoát vô cùng, đã cắt đứt triệt để tất cả mọi đường lui.
Kỷ Lan Du tức giận nói: “Không biết tốt xấu”.
Sức mạnh của cảnh giới Thiên Ngư trên người bà ta bạo phát, đánh úp về phía Dương Ân, muốn dạy cho Dương Ân một bài học để hắn biết sức mạnh của núi Nga Mi của bọn họ lớn mạnh thế nào.
Dương Ân cảm nhận được áp lực đáng sợ đang tập kích mình, giống như cảm giác lúc trước bước lên thang trời vậy, tựa như có một ngọn núi hùng vĩ đang đè lên người khiến hắn không thể nhúc nhích.
Cảnh giới của Kỷ Lan Du mạnh hơn Dương Ân rất nhiều, nhưng hắn cũng không phải là người dễ dàng chịu thua, hắn điều động sức mạnh toàn thân để phản kháng, nhưng vẫn vô ích, hắn nghiến răng nghiến lợi không cam lòng hét lên: “Đừng có ép ta!”
“Không gia nhập núi Nga Mi thì chết đi!”, Kỷ Lan Du lộ ra đầy sát khí nói.
Thiên Kiêu cấp bậc này bắt buộc phải gia nhập núi Nga Mi, nếu cứ để mặc hắn rời đi, tương lai hắn có thể sẽ trở thành người của thế lực khác, vậy thì đó chính là điều thất trách lớn nhất của bà ta, vậy nên, nếu như đã không có được, chi bằng hủy diệt.
Đám người thù địch với Dương Ân đều lộ ra vẻ vui mừng, bọn họ ước gì Dương Ân sẽ phản kháng đến cùng, như thế thì Kỷ Lan Du sẽ quét sạch hắn triệt để, thế là hoàn mỹ rồi.
“Dương Ân, trẫm lệnh cho ngươi không được phép hành động theo cảm tính nữa, mau đồng ý với Kỷ chấp sự đi!”, Hoàng thượng lại một lần nữa lên tiếng.
“Đúng vậy, Hầu tước Thiên Sư đừng manh động, núi Nga Mi là nơi đến tốt nhất cho ngươi rồi!”, Trần Diệm cũng lên tiếng khuyên nhủ.
Một số người có thiện cảm với Dương Ân cũng lần lượt lên tiếng khuyên nhủ, bọn họ không đành lòng nhìn Dương Ân bị tiêu diệt như vậy.
“Ta… không gia nhập!”, Dương Ân trừng to hai mắt, gầm lên.
Chuyện