Mộng Băng Tuyết lao lên ôm lấy Dương Ân, Dương Ân khẽ nói: "Đừng nghĩ nữa!"
Nói xong hắn ngất xỉu ngay tại chỗ.
Hắn đã trải qua tận mấy trận đại chiến luân phiên nhau, cho dù hắn đã đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp, nhưng cơ thể của hắn vẫn bị kiệt sức, lại không thể đỡ nổi một chưởng của Mộng Băng Tuyết, một chưởng đó thực sự quá khủng khiếp.
Mộng Băng Tuyết đã bật khóc.
Sau khi bị mất đi một phần linh hồn, cô ta luôn lạnh lùng như băng, không hiểu hỉ nộ ái ố, bây giờ nhìn thấy Dương Ân bị chính tay mình đả thương thì lại cảm thấy khó chịu giống như chính bản thân mình bị người khác đả thương vậy.
"Dương Ân!", Mộng Băng Tuyết kêu lên một tiếng kinh hãi, khí tức băng giá bộc phát ra toàn thân, tầng tầng băng tuyết đông cứng lại ở xung quanh tạo nên một khung cảnh tràn ngập băng tuyết kỳ dị.
Sư Văn Mị lộ ra vẻ kinh hãi, nhanh chóng rút lui về phía sau, không dám ở lại chỗ này nữa.
Bà ấy có thể cảm nhận được sức mạnh của Mộng Băng Tuyết đã vượt quá tầm kiểm soát, có thể bùng nổ một cách toàn diện, lỡ mà bị đóng băng thì ngay cả bà ấy cũng khó có thể thoát ra.
Sau khi rời đi một đoạn đường, bà ấy còn quay lại nhìn xoáy vào khung cảnh băng tuyết kỳ dị kia một hồi lâu, trong mắt hiện lên chút phức tạp, bà ấy lẩm bẩm nói: "Thánh nữ Côn Lôn chưa chết, chuyện này thật thú vị".
Nói xong, bà ấy xoay người bay xuống dưới tìm Dương Khả Nhân bên ngoài hoàng cung.
"Sư tôn, đại thiếu gia và những người khác đâu?", Dương Khả Nhân lo lắng hỏi.
“Hắn vẫn còn ở trên đó, sư phụ cùng con rời đi trước”, Sư Văn Mị đáp lại, kéo Dương Khả Nhân nhanh chóng rời khỏi đây.
"Có phải đại thiếu gia đã xảy ra chuyện gì hay không?"
"Yên tâm đi, ta thấy hắn có mạng lớn, chắc là sẽ không gặp phải chuyện không may đâu".
...!
Tất cả những trận đại chiến đều đã kết thúc, tất cả kinh biến ở trong hoàng cung ngày hôm nay đều bị phong tỏa với bên ngoài, nhưng giấy không thể gói được lửa, có một số tin tức đã bị lan truyền ra ngoài.
"Dương Ân đã trở thành võ trạng nguyên, trước đó Dương Nghĩa cũng là văn trạng nguyên, Dương gia có một cặp con trai tài giỏi, thực sự đáng ghen tị".
"Dương Ân từ chối gia nhập núi Nga Mi, tuổi trẻ bốc đồng, đã bị đệ tử của núi Nga Mi giáo huấn".
"Đây không còn là trận chiến của các vương giả nữa, mà là trận chiến của các cường giả siêu cấp, trong hoàng cung rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Chiến tranh ngoài biên giới vừa kết thúc, sao lại có hỗn loạn trong vương thành rồi?"
...!
Dân chúng không biết đã có chuyện gì xảy ra trong hoàng cung, chỉ có một số ít võ tu mới mơ hồ nghe được một số tin tức.
Văn võ bá quan có mặt sau khi trở về nhà đều ngậm chặt miệng không nói, nhưng trong lòng của bọn họ vẫn vô cùng cảm khái bởi sự kiện phong ba bão táp kia.
Chấp sự núi Nga Mi biến mất, hoàng cung náo loạn, siêu cấp cường giả Bách Hoa Giáo xuất hiện, Dương Ân cũng biến mất, không ai hay biết Dương Ân còn sống hay đã chết, chỉ biết là Dương gia đã xúc phạm đến núi Nga Mi cho nên một lần nữa lại rơi vào trạng thái bị cô lập.
Mấy người Phúc An Vương và Tống tướng đều đang xem xét liệu có nên tấn công Dương gia một lần nữa và tiêu diệt Dương gia luôn hay không.
Nhưng nhớ lại chuyện Dương Ân đã làm thịt Dược Viêm Hải