Tại Dược Vương các.
Sau khi Dược Linh Vũ biết rằng cha mình đã bị giết chết, y hoàn toàn sững sờ.
Cha của y vừa mới đột phá cảnh giới Thiên Ngư chưa được bao lâu, đây là lúc ông ta đang mạnh mẽ nhất, ngay cả chấp sự núi Nga Mi cũng phải kính trọng cha của y, còn mời cha của y tới núi Nga Mi làm chấp sự, một khi việc này thành công thì địa vị của Dược Vương các sẽ tăng cao vượt bậc, trở thành thế lực mạnh nhất hoàng triều Đại Hạ.
Đáng tiếc, giấc mộng còn chưa trở thành sự thật thì cha của y đã bị giết chết.
Đây rõ ràng là một tai họa.
“Dương Ân, ta và Dương gia ngươi không đội trời chung!”, Dược Linh Vũ giận dữ gầm lên.
Thuật luyện đan của y không bằng Dương Ân, sức chiến đấu của y cũng không bằng Dương Ân, ngay cả cha của y cũng đã bị giết, y phải lấy gì để báo thù đây?
Dược Vương các đã có thể xưng bá nhiều năm trong vương thành, trong tay hiển nhiên vẫn còn rất nhiều lá bài tẩy chưa lật.
Đêm đó, Dược Linh Vũ điều binh khiển tướng, chuẩn bị nhổ tận gốc Dương gia.
"Vào thời điểm quan trọng đúng là không thể tin vào đám người của Phúc An Vương và Tống tướng được.
Ta sẽ tiêu diệt Dương gia trước, chờ Dương Ân trở về thì ta sẽ tính sổ sau", Dược Linh Vũ gian ác nói, ngay lúc y định dẫn binh ra ngoài thì đã có mật sử vội vàng mang theo văn kiện khẩn cấp tới.
Sau khi y xem qua văn kiện khẩn cấp, thần sắc của y thay đổi liên tục, một lúc sau, y mới đập bàn nói: "Đã quyết rồi!"
Y đã biết rõ sự tình tiếp theo, những việc mà bọn họ đã lên kế hoạch từ lâu cuối cùng cũng đã chớp được thời cơ thực hiện, một khi thành công thì cục diện sẽ xoay chuyển.
...!
Trước ngày xảy ra biến loạn, Thư La Thu đã lẻn về Dương gia với thân thể bị thương nặng.
Trước khi ngất đi, y đã nói với Lục Trí: "Có kẻ tạo phản!"
Y vừa dứt lời thì đã có thiên lôi đánh ầm ầm trên bầu trời, bão tố cuồng phong cũng đã kéo tới.
"Ai tạo phản? Phản ai?", Lục Trí suy nghĩ không ngừng, nhanh chóng chạy tới báo cáo sự việc cho Dương Trấn Nam.
Sau khi Dương Trấn Nam biết được tin tức, ông ấy cũng không hiểu Thư La Thu nói gì, cho tới khi Lục Trí bày tỏ ý kiến thì ông ấy mới có thể tỉnh ngộ.
Dương Trấn Nam không chút suy nghĩ, liền mặc giáp trụ chuẩn bị tiến cung.
Trước khi tiến cung, Tô Nhu Mai đã ngăn ông ấy lại hỏi: "Bây giờ chàng tiến cung có sao không?"
Bọn họ là những người đã từng ở trong lao ngục, cho dù đã khôi phục tước vị thì cũng đã không có tư cách diện thánh từ lâu, bây giờ muốn tiến cung cũng không dễ dàng.
"Cha của thiên sư hầu tước mà còn không thể tiến cung sao?", Dương Trấn Nam dịu dàng nhìn Tô Nhu Mai nói, sau đó ôm lấy bà ấy trấn an rồi mới nhanh chóng rời nhà, hướng về phía hoàng cung.
Dương Trấn Nam chỉ dẫn theo 18 kỵ binh, mạo hiểm phi nước đại tới hoàng cung, chưa kịp đi xa thì đã có một đám vương giả khác đến ngăn cản, đám vương giả này xông tới rất dữ dội, tất cả đều mặc quần áo đen và che mặt, dường như đã sớm mai phục ở chỗ này.
“Giết!”, đám vương giả đó chẳng nói chẳng rằng, chỉ hướng về phía Dương Trấn Nam hô giết.
Tổng cộng có 7 tên đối mặt với 18 kỵ binh của Dương Trấn Nam, tuy rằng quân số của bọn chúng ít hơn nhưng tất cả đều đã đạt tới cảnh giới Địa Hải.
"Quả