Đại quan quý nhân đến với hội đấu giá của Bang Võ Hầu càng ngày càng nhiều, đám người này đều sai kẻ hầu đi mua vé vào cửa, nhanh chóng đi tranh lấy vị trí đẹp.
Có vài quý nhân vì muốn mua được vé xịn đã không tiếc trả giá cao mua lại vé từ trong tay người khác.
Bọn họ cũng bực bội khi không được nhận lời mời bọn họ tới phòng đấu giá Võ Hầu, địa vị của bọn họ ở trong Vương thành cũng không phải hạng thấp kém gì.
Nhưng sau khi nhìn thấy có vài người không cần mua vé vào cũng được vào thì ngay cả mấy lời nhảm nhí bọn họ cũng không dám nói nữa.
Những người này không có một ai không phải là quan lớn nhị phẩm trở lên, hoặc là những quý tộc chân chính cấp Bá tước nhất đẳng trở lên.
So với người ta, bọn họ chẳng là cái đinh gì cả!
Bọn họ đã nhận thức rõ ràng, phòng đấu giá của Bang Võ Hầu này quả thực không hề đơn giản.
“Tào tướng quân tới!”, theo một tiếng hô vang lên, một đoàn người rầm rập đuổi tới nơi.
Xung quanh đều dẹp đường nhìn về phía người đang tới.
Sau khi mọi người nhìn thấy rõ người đến, vội vàng hành lễ thăm hỏi: “Bái kiến Tào thượng tướng!”
Thượng tướng Tào Kiến Đạt, vị này chính là thượng tướng mới tiếp nhận thay vị trí của La Công Minh, đồng thời cũng mang thân phận bá tước nhất đẳng, ở biên cương đã lập được công lớn.
Vốn dĩ vị trí của Phần Thiên Hùng cao hơn Tào Kiến Đạt, sau khi Tào Kiến Đạt theo đúng người, bất ngờ nổi lên như thế lực mới, giờ đã ngồi lên vị trí ngang hàng với Phần Thiên Hùng.
Đoàn người Tào Kiến Đạt có năm người, ngoài bản thân ra, ông ta còn dẫn theo người con trai Tào Thanh Cung của mình cùng đến.
Hiện giờ có thể nói, Tào Thanh Cung đang bừng bừng khí phách, đã đột phá cảnh giới Địa Hải, trở thành một vị vương giả thực thụ, tương lai tiền đồ rộng mở.
Hắn ta có thể đạt được đến mức này, cần phải cảm ơn một người, nếu không có người đó hắn ta không thể nào nhanh đột phá trở thành vương giả nhanh như vậy.
“Cha, cha nói xem Vương gia có đến không?”, Tào Thanh Cung hỏi cha hắn ta.
“Cha nghĩ chắc là có, lần đầu tiên tổ chức hội đấu giá, chắc chắn hắn ta sẽ đến tạo thế!”, Tào Kiến Đạt đáp lời, dừng một chút lại nói thêm: “Đợi lát gặp Vương gia, con thể hiện cho tốt vào, không thể tùy hứng như trước được đâu!”
Tào Thanh Cung cười nói: “Cha, con nào có to gan lớn mật như thế.
Nếu như Vương gia xem trọng con, con tình nguyện làm trâu làm chó cho Vương gia ấy chứ!”
“Ừ, thái độ này còn tạm được.
Nếu như con có thể đi theo bên cạnh Vương gia, cha cũng không cảm thấy mất mặt, ngược lại còn vui mừng hơn”.
Tào Kiến Đạt nói, lại bổ sung thêm: “Chỉ tiếc em gái con không có mệnh làm vương phi thôi!”
Lúc này lại nổi lên một trận xì xào ồn ào, có một đoàn người khác đang đuổi đến nơi.
“Này, đó không phải là thừa tướng mới - Kiều đại nhân hay sao?”, Có người thở nhẹ nói.
Giờ khắc này số người quỳ xuống càng nhiều hơn, ai nấy đều lớn giọng cung kính chào: “Bái kiến Tướng gia!”
Đoàn người này còn nhiều hơn số lượng mà Tào Kiến Đạt dẫn theo, có điều cũng chỉ khoảng hai mươi người thôi nhưng hai mươi người này đều thuộc cấm vệ quân, mỗi một người đều đạt tới cảnh giới nhân tướng.
Kiều tướng ngồi trên tháp nệm, khuôn mặt mang theo nụ cười mỉm, không ngừng gật đầu với mọi người, vô cùng thân thiện hiền hòa.
Xem như mọi người đã thực sự chứng kiến được thực lực của hội đấu giá Bang Võ Hầu.
Quan lớn nhất phẩm đều được mời đến, đây là năng lực cấp bậc nào cơ chứ.
Hoàng Xương Kiên dẫn theo mấy người tức tốc ra nghênh đón, ai nấy đều hành lễ với Kiều