Bên ngoài Dược Vương các, Dương Ân đã dẫn theo một ngàn binh sĩ của quân đoàn Tử thần tới bao vây.
Hắn đến sau là bởi vì hắn muốn cùng cha của mình nội ứng ngoại hợp, diệt trừ hoàn toàn Dược Vương các.
“Dược Vương các, ta vốn không muốn đụng vào các ngươi, là do các ngươi quá đáng, bây giờ chính là lúc ta thu phục các ngươi”, Dương Ân lẩm bẩm trong khi nhìn Dược Vương các khổng lồ đã hiện ra trước mặt.
Dương Ân cưỡi rùa vân bạc đi đến phía trước Dược Vương các, ngay lập tức bị người của Dược Vương các chặn lại.
“Hôm nay Dược Vương các đóng cửa, không tiếp bất kỳ ai, mời người tới mau chóng rời đi”, người bảo vệ Dược Vương các quát lớn.
"Ta là Dương Ân, Dược Vương các của các ngươi can tội che giấu phản tặc, biết điều thì hãy khoanh tay chịu trói, bản vương còn có thể tha cho một mạng.
Kẻ nào dám ngoan cố chống đối, bản vương sẽ giết không thương tiếc!”, Dương Ân bộc phát sát khí nói.
Mặc kệ Dược Vương các có tội hay không, hắn thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Hắn từ biên quan sống sót trở về, đã trải qua rất nhiều trận chiến sinh tử, từ lâu đã không còn chút mềm lòng nào.
Tên tuổi của Dương Ân có lực răn đe cực mạnh đối với đám người này.
Lão các chủ của Dược Vương các đã bị chính tay hắn giết chết, người của Dược Vương các hận hắn nhưng cũng e sợ hắn.
Mặc dù vậy, trong số đó vẫn còn những kẻ không biết sợ, một tên trong số đó thốt lên: "Kẻ thù của lão các chủ ở ngay trước mặt, mọi người mau hợp lực lại giết chết hắn".
Bên ngoài Dược Vương các đều không phải là lực lượng nòng cốt và chỉ có số ít vương giả trấn thủ, đa số đều chỉ có cảnh giới cấp tướng, chiến sĩ, võ binh, nhưng dựa vào số lượng đông đảo cho nên khí thế bộc phát ra vẫn khá dọa người.
"Thật ngoan cố, đã đến lúc cho đám người này biết quân đoàn Tử thần của chúng ta mạnh đến mức nào rồi.
Mọi người xông lên!", Dương Ân trầm giọng hô, phất tay ra hiệu cho một ngàn binh mã sau lưng.
Lúc này, Lục Trí cũng phất lá cờ ngũ sắc trong tay, một ngàn binh mã đồng loạt xông ra.
"Giết!"
Một ngàn binh sĩ đồng loạt quát lớn, khí thế bừng bừng, sát khí bùng nổ đến cực điểm, tựa như một lần nữa trở lại chiến trường biên cương, bộc phát khí khái hết sức dũng mãnh.
Vó ngựa tung bay, cát bụi văng tung tóe.
Người của Dược Vương các tuy đông nhưng vừa nghe thấy chữ "giết" cộng với sát khí ngất trời của quân đoàn Tử thần thì đều giật mình kinh sợ, có kẻ nhát gan còn bị dọa tới mức chưa lâm trận đã té ngã, những kẻ muốn phản kháng đều bị đàn áp ngay lập tức.
Lục Trí phất cờ hiệu, một ngàn người đồng loạt xông ra, tất cả đều có cảnh giới cấp tướng trở lên, đều có khả năng bộc phát huyền khí cường đại, hai trăm người một đoàn nối tiếp nhau xông tới trước, theo sát nhau chia thành năm đợt oanh kích liên tục, khí thế mạnh mẽ tới mức còn có thể dời