Đệ tứ thập thất chương: Bởi vì ta biết ngươi không yêu ta, thế nhưng ta lại biết ta yêu ngươi.
Nói là muốn thử xem một chút, tính cách Nhậm Bình Sinh vẫn trỗi dậy, nếu đã nói thử xem một chút đương nhiên cũng phải chăm chú thử xem một chút, trong lòng có nhiều ít rụt rịt, nhưng mà năm ba sơ trung bận rộn khác với năm ba cao trung, cho nên việc này vẫn bị trì hoãn, Nhậm Yên Vũ cũng không hối thúc.
Nhưng trì hoãn như thế, rất nhanh đã đến nghỉ hè rồi, cuộc đời học sinh của cả hai lại tạm vắng một thời gian, kỳ thi trung học một ngày đã xong, tất cả mọi người đều thở phào một hơi, lại có một đống thời gian dư dả.
Thật ra Nhậm Bình Sinh cũng hiếu kỳ, theo lý thuyết, Nhậm Yên Vũ nói chuyện này với mình đến bây giờ đã một quãng thời gian rồi, nhưng trong mấy ngày đó, nàng lại nhìn không ra Nhậm Yên Vũ và Lâm Nham có bất cứ hành động thân mật nào. Không phải người ta nói tình yêu của tiểu quỷ cuồng nhiệt đến thường xuyên dính lấy nhau, làm ầm làm ĩ này này nọ nọ sao? Hai người này lại yên bình đến thế?
Hay do đều là mối tình đầu, cho nên không biết nên làm gì?
Nghĩ đến việc này cũng vì hiện tại quá rảnh rỗi, nàng cũng không mượn cớ để mặc kệ, trái lại Nhậm Bình Sinh thật sự bắt đầu lo lắng chuyện lúc trước Nhậm Yên Vũ nói với mình. Nhưng. . . luyện tập, rốt cuộc phải luyện tập thế nào?
Chuyện rốt cuộc phải luyện tập thế nào vẫn còn đang trong trạng thái suy ngẫm, Nhậm Thanh Nghiên lại về rồi, nhiều năm như vậy đây là lần đầu tiên Nhậm Bình Sinh và Nhậm Yên Vũ thấy Nhậm Thanh Nghiên trở về mà không phải là dịp tết.
Gì vậy? Mẫu thân đại nhân đổi tính rồi? Hay là gần đây quậy quá, cho nên muốn về nhà tịnh dưỡng vài ngày?
Dùng lời Nhậm Thanh Nghiên mà nói, chính là hai người con gái của mình đang trải qua thời kỳ quan trọng nhất đời người, thân làm mẹ mặc kệ thế nào cũng phải ở nhà vài ngày, nhưng mà lời này mặc kệ nghe thế nào cảm giác cũng cảm thấy kỳ kỳ thấp thoáng đâu đây, mẹ nhà người ta đều làm phụ đạo tâm lý cho con gái trước kỳ thi hay này nọ, thế nào đến phiên mẹ mình thì biến thành về nhà với con sau kỳ thi?
Thậm chí Nhậm Bình Sinh còn nghi ngờ động cơ mẫu thân đại nhân về nhà.
Sự thật chứng minh Nhậm Bình Sinh nghi ngờ tuyệt đối có đạo lý, bởi vì Nhậm Thanh Nghiên về nhà chưa được bao lâu đã tìm đến Nhậm Bình Sinh tâm sự.
Cũng không biết rốt cuộc làm sao nàng biết Nhậm Yên Vũ muốn tìm Nhậm Bình Sinh luyện tập chuyện yêu đương, dù sao thì bây giờ nàng cũng đang nói chuyện hăng say bên cạnh Nhậm Bình Sinh.
Ý tứ chính là bảo Nhậm Bình Sinh thử xem, nói là chuyện giữa nàng và Nhậm Yên Vũ không thành được, nhưng cũng không thể để bản thân có nuối tiếc phải không? Bây giờ đúng lúc có một cơ hội, lãng phí là ngu ngốc. Lúc này mặc kệ Nhậm Bình Sinh làm cái gì với Nhậm Yên Vũ cũng có cớ để viện không phải sao? Dù có làm gì khác người một chút, cũng là Nhậm Yên Vũ tự tìm đến, cùng lắm là luyện tập thôi.
Nhậm Thanh Nghiên nói rõ ràng rành mạch, giống như chuyện này nàng đã nghĩ đến vô số lần rồi, giống như số lần nói qua đếm không hết, nghe xong Nhậm Bình Sinh nhịn không được liếc nhìn Nhậm Thanh Nghiên. Chẳng hiểu sao cảm thấy trước mặt mình không phải mẹ, mà là tú bà chuyên môn gạ gẫm người ta. Cảm giác mình và Nhậm Yên Vũ không phải con gái của nàng, mà là khách và hàng hóa.
Nhậm Bình Sinh thê lương không gì sánh được, nàng hy vọng mẫu thân đại nhân của mình có thể bình thường một chút, tốt xấu gì cũng phản đối hay đại loại, mặc kệ là nói như thế nào, ít nhất còn có thể ức chế suy nghĩ tối tăm không tìm được ánh sáng trong lòng nàng.
Nhưng mà ngược lại, không chỉ không phản đối, mà còn bức người tốt làm chuyện xấu. Rốt cuộc là như thế nào a! Nhậm Bình Sinh khinh thường Nhậm Thanh Nghiên không gì sánh được.
Nhưng mà khinh thường thì khinh thường, Nhậm Bình Sinh cũng chăm chú cân nhắc lời Nhậm Thanh Nghiên nói, chuyện đã phát sinh đến đây rồi, mặc kệ là thế nào, chí ít cũng có thể bù đắp tiếc nuối của mình, Nhậm Bình Sinh không có hy vọng quá xa vời làm chuyện bất lương gì với Nhậm Yên Vũ, nhưng ít nhất có thể để bản thân có được một ký ức tốt đẹp, mặc dù đến lúc đó ra sao cũng không có vấn đề gì, dù thế nào cũng phải điền trường đại học chí nguyện, nếu như có gì, Nhậm Bình Sinh đã nghĩ xong rồi, cùng lắm chọn một trường đại học cách xa Nhậm Yên Vũ nhất. Đến lúc đó mình không trở về, bớt khó chịu khi phải gặp nhau.
Nhậm Bình Sinh nghĩ như vậy, đã nghĩ xong, quyết định đập nồi dìm thuyền, cảm thấy dù có nói rõ thì sự việc cũng như vậy, có nói ra cũng là chuyện không thể nào.
Sau đó đem chuyện luyện tập này cho Nhậm Yên Vũ hay, đến đây người chủ động yêu cầu luyện tập biến thành Nhậm Bình Sinh rồi. Nhân kỳ nghỉ hè không có việc gì làm, hai người tận dụng để ở bên nhau, giống như một cặp đôi thật sự, ra ngoài dạo phố, sau đó vào một cửa hàng đồ ngọt ngồi nói chuyện ngắm phong cảnh. Còn cùng nhau thăm viếng vài đoạn đường cổ kính, giống như dân xứ khác, đi một chốc lại ngừng để chụp ảnh.
Thậm chí còn giành chút thời gian, cùng đi chụp ảnh chân dung.
Chụp ảnh chân dung là phải liên lạc với tiệm, nhưng mà Nhậm Yên Vũ không yên tâm, cho nên đặc biệt tìm nhiếp ảnh gia, chụp ảnh cho hai người, ở phương diện ăn mặc hai người không có chút khổ sở nào, dùng một câu để nói chính là, hai người như móc treo quần áo, bất kể là mặc cái gì lên, đều xinh đẹp. Bên trong studio chụp vài tấm, hai người lại ở sân nhà mình chụp vài tấm, sau đó ra ngoài chọn cảnh. Bởi vì dáng người vốn đã tốt, lại có thợ trang điểm chuyên nghiệp hoá trang cho, tạo dáng ở ngoài một chút tuyệt đối là xuất sắc, cho nên đợi đến khi hai người đã tạo xong tư thế chụp ảnh, người chụp không chỉ mỗi nhiếp ảnh gia mà còn có không ít các du khách vây đến chụp cùng.
Khí thế này, nếu như không nói ra ai cũng nghĩ ngôi sao lớn nào chụp ảnh ngoài phố.
Sau khi chụp ảnh hai người lại đến đầm sen ngắm hoa, thời điểm này là mùa hoa sen nở đẹp nhất, đầm sen gần đó có hoa sen hồng, đỏ, có trắng thậm chí là màu xanh dương, từng đóa nở rộ đúng là rất đẹp.
Thật ra Nhậm Yên Vũ muốn đi cắm trại dã ngoại cùng Nhậm Bình Sinh hơn, nhưng cả hai đều là tiểu quỷ, tuy đều biết cách phòng thân, nhưng kỹ năng sinh tồn nơi dã ngoại dù sao cũng ít, cho nên cân nhắc, kế hoạch này tạm thời không thực hiện. Nhậm Yên Vũ cũng không hy vọng bởi vì mình mà để Nhậm Bình Sinh gặp phải bất trắc gì, cho nên trước lúc nàng thành niên, chuyện cắm trại dã ngoại có lẽ để đó thôi.
Thế luyện tập của hai người đâu, cái kiểu luyện tập này mặc kệ nhìn thế nào, chính xác mà nói là một màn tình yêu kiểu Plato*, điều này làm Nhậm Bình Sinh không thấy hiện thực nữa. Cho nên đến khi nàng nhớ được tất cả chỉ là giả, càng nghĩ đến Nhậm Yên Vũ làm vậy vì nghĩ nàng là một người khác, Nhậm Bình Sinh liền cảm thấy đau khổ đến không thể nào nói thành lời.
*Đơn giản mà nói chính là 'tình yêu trong sáng hoàn toàn'
Đây là chuyện Nhậm Thanh Nghiên giựt giây để cho nàng có một ký ức tốt đẹp, đã bắt đầu làm Nhậm Bình Sinh thấy lưu luyến. Vốn định sau chuyện này nàng sẽ rời đi, không cần phải trở về cũng không cần gặp Nhậm Yên Vũ, nhưng mà hôm nay Nhậm Bình Sinh thậm