"Cái… cái đó… tôi… tôi…"
Triệu Mạc Ngôn nhất thời lắp ba lắp bắp, gương mặt biểu hiện rõ nét ngượng ngùng, cúi gằm mặt xuống bàn, hai vành tai đỏ bừng chưa biết nên phải giải thích như thế nào.
Chứng kiến cảnh tượng diễn ra phía đối diện, Dương Ánh Nguyệt bị chọc bật cười, cô nàng dứt khoát đứng dậy chạy sang ngồi xuống bên cạnh chàng trai, một tay chống lên vai Triệu Mạc Ngôn, ánh mắt dò xét dán chặt lên người cậu.
Đối phương tiến thoái lưỡng nan, quay qua quay lại, bắt gặp Dương Ánh Nguyệt đang nhìn chằm chằm mình, cậu mấp máy môi, tựa như đang tính nói gì đó, tuy nhiên lời vừa ra khỏi cổ họng đã bị thứ gì chắn ngang.
Dương Ánh Nguyệt híp mắt, ý cười thể hiện rõ ràng qua thanh âm phát ra từ miệng: "Triệu Mạc Ngôn, cậu thử giải thích nguyên nhân coi? Đến bây giờ còn chưa chịu thừa nhận mối quan hệ giữa hai chúng ta à? Nói tôi nghe xem, rốt cuộc vì điều gì khiến cậu hậm hực đến vậy."
Cô nàng huých vai thiếu niên đang ngồi bên cạnh, cái nhìn nóng rực, dò xét cứ dán chặt lên thân thể Triệu Mạc Ngôn chưa từng ngừng lại, không khí giữa hai người càng thêm nhiệt độ, đối phương bị Dương Ánh Nguyệt giữ chặt, chẳng hề có cơ hội lảng tránh.
Vốn dĩ Dương Ánh Nguyệt nhận ra hết những suy nghĩ trong lòng Triệu Mạc Ngôn, tuy nhiên, cô vẫn muốn chính miệng cậu thừa nhận toàn bộ.
Chứng kiến biểu cảm cứng ngắc trên khuôn mặt Triệu Mạc Ngôn, nụ cười nơi đầu môi người con gái ngày càng đậm dần, kéo dài tới tận mang tai, cô nàng phơi phới nắng xuân, Dương Ánh Nguyệt hiện tại cảm thấy cực kỳ vui vẻ với những gì Triệu Mạc Ngôn thể hiện ra bên ngoài.
Cô gần như xác định được cảm giác đối phương dành cho mình rồi, giờ để Triệu Mạc Ngôn thừa nhận trực tiếp trước mặt cô thì mọi chuyện hết sảy, tuyệt vời ông mặt trời.
Dương Ánh Nguyệt đem theo một bụng đầy tâm tình thoải mái, khoái chí chờ đợi Triệu Mạc Ngôn.
Ai kia da dẻ trên toàn thân đỏ bừng, thậm chí cậu còn cảm thấy mọi ngóc ngách trong người dường như vừa có một dòng điện chạy qua.
Triệu Mạc Ngôn thấp thỏm trả lời: "Cậu… cậu về sau… về sau tránh xa… tránh xa mấy bạn nam khác được chứ…? Tôi… tôi cảm thấy khó chịu…"
Triệu Mạc Ngôn rụt rè thừa nhận cảm xúc hiện tại của bản thân mình.
Đối diện với Dương Ánh Nguyệt, cậu hoàn toàn chẳng thể nói dối, hơn nữa chàng thiếu niên trước giờ bản tính thật thà, chỉ cần sơ hở chút thì ngay lập tức bị người xung quanh nhận ra.
Và Triệu Mạc Ngôn lựa chọn biện pháp thành thật dù khá ngại ngùng và cũng coi như bại lộ hoàn toàn cảm giác cậu đối với Dương Ánh Nguyệt.
Nhưng cậu đúng là rất khó chịu khi nhìn mấy đứa con trai khác tới gần Dương Ánh Nguyệt, biểu cảm như thể muốn tán tỉnh cô.
Triệu Mạc Ngôn lúc trước chứng kiến người con gái theo đuổi Trương Lạc Vĩ mãnh liệt ra sao, cậu cũng từng ghen tị, từng bực tức, tuy nhiên, mỗi lần Triệu Mạc Ngôn đều chỉ lảng tránh, âm thầm giấu nhẹm cảm xúc.
Mà giờ đây, bởi quá quen với sự tồn tại của Dương Ánh Nguyệt bên cạnh, cậu thấy rõ bản thân ngày càng tham lam hơn, ngay cả suy nghĩ trong lòng đều bị bộc lộ ra một cách dễ dàng.
Sự yêu thích dành cho Dương Ánh Nguyệt cậu bỏ ra vô cùng lớn.
Muốn ở cạnh cô, muốn cùng cô trải qua những kỷ niệm đẹp, nhất là thời thanh xuân ngọt ngào, dù vậy, Triệu Mạc Ngôn vẫn khá phiền muộn về vấn đề Dương Ánh Nguyệt nhận nhầm mình, cô nếu như nhớ ra toàn bộ thì mộng đẹp chàng trai ấp ủ ngay lập tức chấm dứt.
Triệu Mạc Ngôn sợ tổn thương sau những điều kinh khủng mình trải qua ở quá khứ.
"Ồ, cuối cùng cũng chịu nhận rồi à?" Lông mày trên khuôn mặt Dương Ánh Nguyệt nhíu chặt, cô dính sát lên người Triệu Mạc Ngôn, ríu ra ríu rít:
"Cậu ghen đúng chứ? Không uổng công tôi bỏ ra nhiều công sức theo đuổi cậu như vậy, giờ nhận được kết quả rồi.
Triệu Mạc Ngôn, đừng giả vờ nữa, cậu thích tôi mà.
Cứ trực tiếp nói ra đi, yên tâm, tôi nhất định chẳng chê cười cậu đâu.
Mọt sách cũng là con người, cũng biết yêu đương mà, dù cách bày tỏ hơi khác lạ chút."
Dương Ánh Nguyệt nháy mắt, tiếng cười vui vẻ vang lên ngay bên tai Triệu Mạc Ngôn.
Trong đầu cô nàng dần tưởng tượng ra cảnh mình với người bên cạnh từ nay về sau cùng nắm tay nhau tới trường, vui vẻ tận hưởng mọi thứ, trải qua tình yêu màu hồng ngọt ngào.
Trái tim Dương Ánh Nguyệt ngay lập tức đập rộn ràng, cô cực kỳ mong