Tân Hương Lan mừng rỡ như vừa trúng giải đặc biệt, vội kéo sở Hạ Vũ đi về phía trước.
Sở Hạ Vũ cảm thấy hơi hụt hẫng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía lối ra vào bữa tiệc, vừa muốn nhìn thấy bóng dáng đó vừa không mong anh xuất hiện.
Không lâu sau bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Tất cả khách mời bắt đầu dùng tiệc trong lời mời của Nghiêm Mộ Hải.
Bữa tiệc diễn ra náo nhiệt, vô cùng vui vẻ.
Sau mấy vòng chúc rượu, Nghiêm Mộ Hải bước lên sân khấu, mặt đỏ bừng bừng.
“Vô cùng cảm ơn mọi người đã nể mặt đến tham gia tiệc sinh nhật của tôi, nhân cơ hội này tôi muốn thông báo một chuyện với mọi người”.
Mọi người đều dừng đũa, ánh mắt đổ dồn về phía Nghiêm Mộ Hải.
“Con trai Nghiêm Hoa của tôi cũng đã đến tuõi kết hôn, vừa hay tâm đầu ý hợp với sở Hạ Vũ
– cô ba nhà họ sở”.
“Thế nên tôi muốn nhân bữa tiệc hôm nay ngỏ lời kết thông gia với nhà họ sở, hy vọng nhà họ Sở có thể gả cô Hạ Vũ cho con trai của tôi”.
Nghe vậy, khách mời trong sảnh tiệc đều reo hò chúc mừng.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói sắc bén bỗng vang lên từ ngoài cửa.
“Nhà họ Nghiêm các người là thá gì mà dám dòm ngó người phụ nư của tôi?” Giọng nói sang sảng có lực, giống như tiếng sấm nổ bên tai mỗi vị khách.
Tiếng vỗ tay trong buổi tiệc lập tức ngưng lại, ai ai cũng vô thức đánh mắt về cùng một phía.
Chỉ thấy một chàng trai trẻ tuổi mặc áo khoác đen, chân đi giày lính, dáng người rắn rỏi sải bước từ bên ngoài buổi tiệc vào trong.
Khoảnh khắc một vài cô gái trẻ trong buổi tiệc nhìn thấy
người đi tới, đều lần lượt cảm thán.
“Ôi, người này thật đẹp trai quá, anh ấy là cậu chủ nhà nào thế?”
“Không biết nữa, khí thế quá, tôi còn không dám nhìn thẳng vào anh ấy nữa!”
“Các chị em, chúng ta cùng nhau đi xin số Zalo đi!”
Trái với những lời bàn luận này, sắc mặt bố con nhà họ Nghiêm đột nhiên trở nên u ám.
Lúc này, sở Hạ Vũ vẫn đang ớ trong nhà vệ sinh nên không
hề hay biết những chuyện xảy ra bên